MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 637

đến chốn, sắc bén nhất là một ý kiến bày tỏ về việc Hình Minh dẫn dắt
chương trình còn có chút gò bó, không phải do bản thân cậu, mà là các vị
khách quý mời đến chương trình chưa phát huy đến mức tối đa.

Hình Minh lần thứ hai rơi vào trầm mặc, một lúc lâu mới hỏi: “Thật

không có vấn đề khác sao?”

Mọi người cũng trầm mặc, hai mặt nhìn nhau. Vừa nãy tổng hợp các ý

kiến đã là lấy xương từ trong trứng, người trong giới truyền thông đều hiểu
rằng thắng làm vua thua làm giặc, tỉ lệ người xem cao như vậy đủ để xóa đi
tất cả khuyết thiếu.

Mãi đến tận khi có một thanh âm đột nhiên ở vòng ngoài cùng truyền tới:

“Không ai để ý đến dòng chữ màu đỏ sao?”

Giọng nói ấy thật sự rất êm tai, âm sắng thiên về sáng trong, nhưng lại

không quá mỏng. Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn cậu ta.

Dáng vẻ chừng hai mươi, một thân trang phục nhàn nhã, khí chất đúng

chuẩn du học từ Mỹ trở về. So với ảnh thì người thật càng đẹp hơn, đặc biệt
là đôi mắt.

Ánh mắt Hình Minh xuyên qua mọi người, trực tiếp đối đầu với cặp mắt

giống hệt của Ngu Trọng Dạ, hỏi: “Cậu họ Hồng?”

“Gọi em Alex là được rồi.” Chàng trai lộ ra hàm răng trắng bóc, có chút

ngả ngớn mà nở nụ cười, “Thầy Tiểu Hình.”

Đối phương quyết định giả ngu, Hình Minh cũng không vạch trần. Kỳ

thực ngày đó vội vã rời khỏi biệt thự, cậu rất nhanh đã nhận ra thực tập sinh
bị mình ném vào làm việc ở nhà kho kia là ai. Cậu không hiểu được Ngu
Trọng Dạ làm như thế có dụng ý gì. Thật giống như có ý tứ muốn gần gũi
thân mật hơn, lại thật giống người kia muốn cách xa cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.