MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 678

Bùi Phi Phàm nói: “Yêu mỹ hân không yêu giang sơn ấy là hôn quân, lão

gia tử năm đó liếc mắt một cái chọn trúng chú Ngu, nhiều năm như vậy đã
dùng hết khả năng mà đề bạt bồi dưỡng, không phải là vì vừa ý chú Ngu
phân rõ được nặng nhẹ tốt xấu, giữa giang sơn và mỹ nhân biết chọn cái
nào sao.”

Ngu Trọng Dạ nở nụ cười: “Đều phải.”

“Chú Ngu hẳn là nói giỡn, thật sự thì ngay cả hoàng đế cũng chưa chắc

có thể đoạt được tất thảy thứ mình thích, giữa giang sơn và mỹ nhân chỉ có
thể chọn một thứ ——” Bùi Phi Phàm một bên cười ha hả nói chuyện, một
bên dự định nâng chén trà lên uống trà, tay mới vừa chạm vào chén trà
không tự chủ được run lên, làm sao cũng không nhấc lên nổi.

Ngu Trọng Dạ nắm chặt tay Bùi Phi Phàm, ngón tay thon dài hơi uốn

lượn, nhìn như chỉ nhẹ nhàng nắm lấy, lại khiến đối phương ngay cả nhúc
nhích đều không được.

“Trở về nói cho lão tiên sinh, ” Ngu Trọng Dạ thu lại nụ cười trên mặt,

không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm đôi mắt Bùi Phi Phàm, “Tôi đều
muốn.”

Bùi Phi Phàm chỉ bị Ngu Trọng Dạ liếc nhìn nhìn như thế, đã đem tiếng

cười triệt để nuốt vào trong cổ họng.

Hắn chưa từng thấy đài trưởng Ngu nghiêm túc như vậy bao giờ, khí thế

mạnh mẽ không cho người đối diện chống đỡ hay lảng tránh. Bùi Phi Phàm
không khỏi ngẩn ra, đáy mắt chậm rãi lộ ra sợ hãi, gật đầu một cái nói: “Đã
hiểu.”

Trà lạnh còn có thể pha lần nữa, nhưng sợ hãi, lại như lá trà quý giá một

khi đã mốc thì không dùng được nữa. Bùi Phi Phàm thật sự sợ hãi. Hắn
đứng dậy cáo từ, vội vàng đi ra cửa, do dự nửa ngày mới quay đầu lại nói:
“Có câu này tôi phải nói cho chú, nữ nhân dựa vào chinh phục nam nhân để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.