MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG)
Kim Lăng Thập Tứ Sai
Chương 100: Kết thúc
Edit & Beta: Direct Kill
Trải qua một năm, vụ án của Liêu Huy phủ bụi lắng xuống. Cái gọi là kỳ
hưng dã bột yên, kỳ vong dã hốt yên(1), Liêu tổng Thịnh Vực ngông cuồng
tự đại cuối cùng cũng phải chịu tội trước pháp luật, nhưng không phải bởi
vì sự việc gây ô nhiễm môi trường mà là đút lót, nhận hối lộ cùng hợp đồng
giả, vô số tội như thế, bị lãnh mười tám năm tù giam.
(1) Tạm dịch “nơi ấy bỗng dưng hưng thịch, nơi ấy bất chợt diệt vong”,
ý nói sự thay đổi giữa thịnh vượng phồn vinh và diệt vong mất nước luôn
không ngừng thay đổi. Câu này được trích từ trong “Tả truyện”, chép rằng:
“Vũ, Thang tội kỷ, kỳ hưng dã bột yên; Kiệt, Trụ tội nhân, kỳ vong dã hốt
yên.” (tạm dịch: Vua Vũ vua Thang tự trách bản thân, nơi ấy bỗng chốc
thịnh vượng phồn vinh; vua Kiệt vua Trụ trách tội người khác, nơi ấy đột
ngột suy tàn diệt vọng
Hình Minh đang chuẩn bị ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ phỏng vấn, lại
một lần nữa được gọi đến văn phòng đài trưởng. Xuất hiện trước mặt cậu là
một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ.
Đài trưởng mới của đài Minh Châu tên là Triệu Cương, năm mươi tuổi,
mắt to cằm hơi bạnh, đôi môi cũng thật dày, toàn bộ kết hợp lại, trông
giống như Đức Phật uy nghi.
Mặc dù vẻ bề ngoài cánh biệt khá xa đài trưởng tiền nhiệm, nhưng bản
lĩnh của đài trưởng Triệu không khác mấy so với Ngu Trọng Dạ.