MỘNG DỤC - Trang 132

"Ân...mạnh....lớn...không... ngừng...aaa....không được...hư mất...."

Lâm Vĩnh Túc khóc nấc, nước mắt ứa ra, nói không rõ lời, bị cắt ngang

bởi những lần đâm ra chọc vào của Trịnh Liệt. Cô chịu không nổi nữa, quá
thô bạo, qúa mãnh liệt đi, nó khiến cô muốn nổ tung.

"hự...rốt cuộc là em đang muốn nói gì? ân... Tôi nghe thật không hiểu

nha." Tiểu yêu tinh này, trong hoàn cảnh này rồi mà vẫn cố gắng nói ra
những lời đó để quyến rũ hắn? thật đáng trừng phạt mà.

Đang chọc vào, Trịnh Liệt dừng lại. Hắn đứng dậy đi tới giá sách treo

trên tường.

ở một góc nhỏ gần lọ thủy tinh trên dãy sách thứ hai, hắn lấy ra một lọ

nước màu đen. Nhìn qua cũng có thể hiểu đó là thuốc gì, chỉ là hiện giờ
Lâm Vĩnh Túc đang bị dục mê chiếm cứ, đầu óc không thể suy nghĩ đến
những chuyện khác, mà thân thể vì bị ngừng khi đang chuẩn bị tới cao trào
nên không ngừng vặn vẹo đến đỏ ửng từng mảnh da thịt.

Mở nắp lọ ra, một mùi hắc bốc lên nồng nặc. Lúc này Lâm Vĩnh Túc

mới khịt mũi mở mơ hồ he hé mắt ra, nhìn tới lọ nước đen trong tay Trịnh
Liệt không khỏi giật mình, ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.

"Không cần...không...xin anh..."

Nhưng là lọ nước đã được Trịnh Liệt đưa vào hoa huy*t của cô, đổ hết

vào trong đó.

Chất lỏng lạnh ngắt tiếp xúc với hoa huy*t non mềm khiên sc sinh ra một

loại cảm giác ớn lạnh khó tả.

"A...không cần...aa.....xin anh....ưm..." thứ chất lỏng màu đen kia đi vào

cơ thể cô qua đường hoa huy*t, nó chảy đến đâu cô đều có thể cảm nhận rõ
ràng sự khác biệt của cơ thể mình, phải, cô nhận thấy sự thay đổi rõ rệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.