MỘNG DỤC - Trang 191

Bàn tay Lâm Vĩnh Túc sờ soạng lung tung, động tác ngây ngô như đứa

trẻ hiếu kì có đồ chơi mới, nhưng lại khiến cho Trịnh Liệt nhịn không được
mà gầm nhẹ một tiếng: "Aaa...tiểu têu tinh. Em đúng là bảo bối của tạo hoá.
Thật muốn nghiền nát em ngay bây giờ." Nói xong, Trịnh Liệt không chần
chừ mà cởi ra chiếc áo trên người Lâm Vĩnh Túc, cơ thể cô giờ đây đã thật
sự là trần như nhộng trước mắt hắn.

Trịnh Liệt nắm lấy bả vai cô, xoay người một cái, tư thế của hai người đã

hoán đổi cho nhau. Bây giờ là Trịnh Liệt nằm dưới, còn Lâm Vĩnh Túc thì
đang trần truồng ngồi trên người hắn.

Hai chân cô dang ra ngồi trên chân hắn khiến chiếc quần bệnh nhân mà

Trịnh Liệt đang mặc có một vùng bị ướt nhẹ.

"Tự mình xử lý đi." Trịnh Liệt buông một câu lạnh tanh. Nhưng là trong

giọng nói trầm đục của hắn mang theo tư vị của dục vọng cực lớn không
thể che dấu nổi.

Còn đối với Lâm Vĩnh Túc, cô nghe được câu này thì như sét đánh bên

tai.

Cô... bảo cô tự mình làm?

Nói thế chả khác nào bắt cô từ bỏ đi tôn nghiêm cuối cùng của đứa con

gáihay sao?

NHưng mà.... Cô đã nói là sẽ làm theo mọi điều hắn bảo. Chỉ cần... chỉ

cần... Công ty của bố cô vẫn được an toàn, thì cô nguyện nhảy vào chảo
dầu.

Lâm Vĩnh Túc như cười như không, trên mặt mang theo tia cam chịu

nói: "Được." Sau đó nâng mông, ngồi lên hạ bộ đang muốn thoát ra ngoài
của Trịnh Liệt, nhẹ nhàng cọ xát. Chà lên, trượt xuống, tốc độc rất bình ổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.