MỘNG DỤC - Trang 204

Trịnh Liệt mở mắt ra.

Cái gì???!!!

Hai mắt hắn lập tức mở lớn hết cỡ.

Cô... Lâm Vĩnh Túc đang muốn làm gì vậy.

"Lâm Vĩnh Túc, cô điên rồi sao. Xuống mau. Lan can ở hành lang bệnh

viện nguy hiểm lắm. Xuống!"

Trịnh Liệt hét lên nhìn Lâm Vĩnh Túc đang đứng trên hàng lan can bệnh

viện. Cô đang đứng đối diện với hắn, bộ quần áo màu trắng nhẹ nhàng bay
theo làn gió, bay bay như tiên nữ phiêu du. Làn gió đem mùi hương trên cơ
thể cô bay khắp nơi trong không khí, thoảng vào mũi của Trịnh Liệt. Hắn
ngửi thấy mùi "tuyệt vọng" và cả "căm hận" nữa.

"Cô hận tôi cũng được. Xuống đây, cô muốn gì thì tôi cũng sẽ làm theo.

Nhanh nào, ngoan..." giọng nói Trịnh Liệt như đang dỗ trẻ con, hắn không
biết hiện tại bản thân mình đang như thế nào, đang không phải là một Trịnh
Liệt cao cao tại thượng như thế nào. Hắn chỉ biết là tim mình như đang
muốn ngừng đập.

Lâm Vĩnh Túc cười, khoé môi màu anh đào xinh đẹp khẽ nhếch lên, cười

thật dịu dàng, đôi môi mấp máy gì đó, và rồi cả người cô rơi xuống.

Trịnh Liệt chạy như bay tới, trong đầu hắn còn chưa kịp định hình

chuyện gì đang xảy ra thì chân hắn đã chạy tới lan can hành lang rồi.
Nhưng tay hắn vẫn không kịp nắm lấy tay cô.

Bịch một tiếng. Thân thể cô rơi trên nền sân rộng lớn của bệnh viện.

Tim Trịnh Liệt ngưng đập một nhịp.

Trong mắt hắn đều là hình ảnh của người con gái đang nằm dưới kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.