MỘNG DỤC - Trang 272

"ANh muốn gì?" Trịnh Liệt âm trầm nhìn phía trước, toàn thân phát ra

lãnh khí: "Lô hàng lần trước là do tôi sơ suất đã động chạm đến người của
anh, tôi sẽ đền bù."

"Đền bù sao? Haha... Trịnh tổng mới là người khéo đùa. Anh đền được

người anh em đã chết của tôi sao?"

Một tháng trước, Paul Khải Ân có một lượng lớn hàng đen đang được

vận chuyển bằng hạm quân, cấp dưới của Trịnh Liệt cũng đúng lúc đang
làm nhiệm vụ, hai bên gặp nhau. Lại là đối thủ nên không tránh khỏi xô
xát, thiệt hại đối với cả hai đều chẳng thành vấn đề.

Chỉ là... Một trong năm trợ thủ đắc lực của Paul Khải Ân đã bị chết.

Điều này quả thực khó có thể đền bù.

Bạc môi Trịnh Liệt hiện lên tia lạnh lẽo: "NHưng người phụ nữ đó không

liên quan tới việc này. Tôi sẽ trực tiếp sang Anh quốc nói chuyện với anh."

"Được, Anh quốc chào đón anh. Trịnh thiếu gia" Nói xong liền tắt máy.

Khốn kiếp. Trịnh Liệt đấm tay lên vô lăng.

Khốn kiếp thật mà. Hóa ra bọn họ đưa Lâm Vĩnh Túc đi bằng hạm cơ

riêng.

Bên này, Trong căn phòng lộng lẫy với ánh đèn pha lê lung linh xinh đẹp

Những vòm kiến trúc tinh xảo

Nơi bộ bàn ghế sofa với chất liệu cao cấp có một người đang ngồi. Ngón

tay hắn tắt đi điện thoại, tùy ý vứt chiếc điện thoại sang một bên. Một tay
ôm lấy thân hình nóng bỏng trong lòng, một tay đưa lên những đường cong
chết người, tùy ý trên da thịt trắng nõn mà vuốt ve: "Trịnh Liệt, tôi muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.