MỘNG DỤC - Trang 279

Những chi tiết trang trí bằng mạ vàng và ngọc bích, không gây nên cảm

giác phô trương mà rất hài hòa, còn tạo nên sự sang trọng tao nhã.

Kétttt.....

Cánh cửa mở ra.

Một thân hình nhỏ nhắn bước vào.

Nhìn cô gái với bộ quần áo mặc trên người. Paul Khải Ân thầm cười giễu

một tiếng.

Tưởng người phụ nữ của Trịnh Liệt là người như thế nào, hóa ra cũng

chỉ là loại này.

Lâm Vĩnh Túc bước vào, chợt cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình vô

cùng chăm chú, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Theo linh cảm, cô hướng ánh mắt tới nguồn gốc của cảm giác vừa rồi.

Đó là một cô gái rất xinh đẹp. Cô ta mặc một bộ quần áo bó sát, lộ ra

những đường cong nóng bỏng mê ly, chiếc áo kết hợp giữa hiện đại và
trang phục cổ của người phương đông tôn lên sự dịu dàng, cổ áo mở rộng,
phơi bày ra đường cong bóng bẩy chết người, như dụ hoặc người khác
phạm tội.

Thật xinh đẹp. Lâm Vĩnh Túc thầm than một câu.

Sau đó, mắt nai chớp nhẹ. Không đúng, dường như cô đã gặp cô gái này

rồi. Hoặc cũng có thể là biết cô ta ở đâu đó rồi, bởi vì rất quen, rất quen
mắt.

Nhưng là quen như thế nào thì Lâm Vĩnh Túc không rõ lắm.

Có điều...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.