MỘNG DỤC - Trang 321

Bác sĩ còn chưa nói xong, Trịnh Liệt đã không cần suy nghĩ mà cắt

ngang: "Tôi chỉ cần cô ấy sống. Tôi không cần bất cứ cái gì khác."

Vị bác sĩ nhìn Trịnh Liệt một hồi lâu, sau đó gật gật đầu ra chiều đã hiểu.

"Tôi hiểu rồi." Ngừng một lát, nói tiếp: "Thực ra đó chỉ là tôi muốn biết

câu trả lời của cậu nếu như thật sự phải lựa chọn thôi. Cô gái ấy chỉ bị động
thai thôi, hai mẹ con vẫn an toàn."

Trịnh Liệt nhất thời chưa kịp thích ứng với câu nói của bác sĩ, phải mất

tới hai giây sau hắn mới tiếp thu được nội dung mà ông ta vừa truyền tải.

Ông ta nói "nếu"?

Nếu sao?

Được lắm!

Nếu như giết người của Hoàng gia mà không có hệ luỵ về sau thì ông ta

là người hắn sẽ giết đầu tiên.

Vị bác sĩ nhìn vẻ mặt của Trịnh Liệt, mỉm cười rất thoải mái. Ông chắp

tay sau lưng, ung dung đi về phía trước, vừa đi vừa nói lại phía sau.

"Phụ nữ mang thai trong ba tháng đầu không được vận động mạnh đâu.

Cậu phải chú ý kiềm chế một chút thì hơn." Nói xong, ông cười thật lớn, bỏ
lại Trịnh Liệt đang đen mặt ở phía sau.

*********************

Trịnh Liệt ngồi trước vô lăng, hắn lái xe đi trên đường, nhưng miệng lại

mỉm cười không ngớt.

Nụ cười của hắn hiện lên hai chữ hạnh phúc thật to và rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.