MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 58

công ngoài cười nhưng trong không cười, tôi âm thầm cảnh giác, biết rõ
công công như hắn đều là người tinh anh, nửa điểm sai lầm cũng nhìn ra
được. “Ồ…” Hắn kéo dài thanh âm, “Hôm qua không phải còn rất tốt sao?”

“Ta khả năng là ngủ không được tốt, suy nghĩ quá nhiều… Khụ khụ!!”

Tôi thay đổi bằng giọng nói rất nhỏ.

“Ừm, suy nghĩ quá nhiều.” Trương công công lập lờ nói, “Như thế, cô

hôm qua…” Nói còn chưa dứt lời hắn đã nuốt vào, ho khan một chút, “Như
vậy, Trụ Nhi, ngươi đi mời thái y đến, nhanh lên!”

“Vâng!” Tên tiểu thái giám bên cạnh đi như tên bắn.

“Đại cô nương, lát nữa thái y cũng nói cô không khoẻ thì ta cũng chỉ

có thể giúp cô báo bệnh, hôm nay đại tuyển không thành…” Tôi ra vẻ vội
vã: “Ta không việc gì… Khụ khụ… Chỉ là có chút không thoải mái…
Không có gì đáng ngại.” Nói xong thở gấp.

“Hừ hừ, đáng ngại hay không không phải cô định đoạt, nghe thái y

đã.” Hắn nói xong xoay người ngồi bên cạnh bàn, đánh giá tôi, tôi lại sợ
diễn kịch thêm không nổi, chỉ có thể nhắm mắt, cũng không dám cử động,
cứ như vậy cứng ngắc nằm.

Rốt cục thái y đến, bảo tôi vươn tay ra để bắt mạch, tôi liếc trộm nhìn,

thấy thái y đang nhắm mắt vuốt ria mép thì đột nhiên mở mắt, tôi mau
chóng nhắm lại, cảm thấy hắn đưa tay thả trở về. “Lý thái y, như thế nào?”
Tôi nghe Trương tổng quản hỏi. “Cũng không có gì trở ngại, bất quá suy
nghĩ quá mức, trúng gió cảm lạnh, lại không được điều dưỡng tốt.” Lý thái
y chậm rãi đáp.

“Vậy hôm nay tuyển tú…”

“E là không được. Thứ nhất là cần nghỉ ngơi, thứ hai là mang bệnh

vào cung cũng không tốt, ta sẽ viết đơn thuốc, cô nương tốt nhất cần nghỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.