MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 80

“Ừm, so sổ chưa?”

“Vâng, đã đối chiếu với quyển tập mà Phúc công công đưa, chỉ có đơn

giản thêm bớt, nô tỳ đã cho thêm vào chú giải.” Tôi đáp.

“Tốt, quả là một hài tử gọn gàng hiểu biết.”

Bóng người sau màn che lay động, giống như là nương nương ngồi

dậy: “Đến, đem đồ bỏ này vứt đi, đều là do ta sinh dưỡng, giả thần giả quỷ
làm gì.”

“Vâng.” Mấy cung nữ thái giám vội bước lên thu lấy. Tôi liếc trộm,

Đức phi nương nương một thân trang phục hương sắc mùa thu của phụ nữ
Mãn Thanh, chỉ bới một búi tóc giản đơn, trên cắm một cây châm trân
châu, đang ôn hòa nhìn tôi, tôi vội rũ mắt xuống, làm ra vẻ kính cẩn.

“Xem ra ngạch nương hôm nay có được một nha đầu tốt.” Một câu nói

hài hước phát ra, là Thập Tứ a ca. Tôi nuốt ngụm nước bọt, không biết hắn
nghĩ gì…

“Đúng vậy.” Đức phi nương nương giọng điệu vui vẻ không ít, xem ra

thật cưng chiều tiểu nhi tử, “Tiểu Vy, mau thỉnh an các gia.” Tôi bước lên
phía trước, không nhìn bọn họ, chỉ cúi đầu đoan chính hành lễ hợp nghi
thức: “Nô tỳ xin thỉnh an các chủ tử, các chủ tử cát tường.”

“Rồi, đứng lên đi.” Thanh âm đạm mạc của Tứ a ca truyền tới, lòng tôi

không khỏi run lên, vội lui về phía sau mấy bước, đứng sang một bên.

“Bọn nhi tử còn chưa kính rượu mời ngạch nương đâu.” Tứ a ca bưng

lên ly rượu, Thập Tam a ca cùng Thập Tứ a ca cũng vội nâng lên.

“Đúng vậy, ngạch nương thế nào cũng phải uống ly rượu hiếu tâm

này.” Thập Tứ a ca cười tít mắt nói. Cung nữ vội bưng lên một ly rượu,
Đức phi nương nương rất cao hứng giơ lên ly rượu: “Ta không thích uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.