MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 37

cây, mặc sức bay nhảy, chả ai cấm được cái quyền của tôi,
ngăn được cái quyền của tôi, tha hồ là tôi thảnh thơi.

Chim gáy trong lồng nói :

- Dẫu rằng anh ở ngoài có quyền tự do như thế, nhưng

khi người ta bày ra trò rò lưới, nhỡ ra anh mắc vào cuộc ấy
thì nữa làm sao ? Tôi ngày xưa cũng mắc vào cuộc ấy nên
phải thế này.

Chim gáy ở ngoài nói :

- Ôi ! Anh không nhớ câu « Thương cung chi điểu, kiến

khúc mộc nhi cao phi ». Tôi thấy anh ở trong lồng mà lòng
tôi cũng lấy làm nghĩ ngợi lắm thay, nên tôi cũng phải tỉnh
cái thân tôi thì bấy giờ tôi đỡ phải cây cong cành mềm tôi
cũng giựt mình, thì có nhẽ tôi không mắc được cuộc ấy anh
ạ. Nhưng tôi chỉ sợ cho anh rằng : tuổi ngày một già, tiếng
ngày một xấu, gáy hót lui kém dần đi thì người chủ gây nên
lòng sơ chán, quá giận sinh càn ; thảng khi giở ra trò thớt
miến giao phay, thì khi bấy giờ anh làm sao cho đặng ? Ối
anh ôi ! Anh với tôi cũng loài giống lông vẻ tiếng hay mà
anh phải người ta nhốt lỏng trong lồng thì tôi cũng lấy làm
phiền lòng lắm, nhưng thôi anh biết phận anh chớ đừng rủ
tôi vào chi nữa, để thêm bận bịu nhau ra. Tôi ở ngoài này
bay liệng so sánh với anh em, nhờ lộc giời đất cũng đủ
phong lưu, chả có tham bùi chả gắp chi mà phải bận thân
anh ạ ! Tôi phải nhớ câu « Nhân tham tài nhi tử, điểu tham
thực nhi vong » thì anh đành phận anh, còn tôi mặc ý tôi,
chứ anh đừng có ngóng nay gù mai gật tôi nữa, « gù cú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.