MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 205

MƯỜI

S

uốt tuần lễ đầu tháng 8 năm 1945, sáng nào Joseph và những đồng

đội trong toán Deer Mission cũng cùng hai trăm du kích quân thiện
chiến Việt Minh đi tới sân tập bắn ở một khu rừng gần đó. Từ năm giờ
sáng đến năm giờ chiều, họ chỉ dẫn không nghỉ cho đám du kích này
cách tác xạ, tháo gỡ các vũ khí mà họ mang từ Côn Minh gồm Carbine,
tiểu liên, Bazooka chống chiến xa đến cả súng phóng lựu. Toán oss với
áo thun không mang phù hiệu, quần cụt tới gối, nón đi rừng chen lẫn
với các chiến binh người Á Châu, dần dà họ làm việc với nhau thật
đồng điệu. Song song với công việc huấn luyện, Joseph bắt đầu cho tổ
chức các toán tuần tiễu hỗn hợp đi thám sát các mục tiêu của quân
Nhật. Từ nơi tập trung, họ quan sát các đoàn xe tiếp tế của Nhật gần
đường thuộc địa số 3, đường Hà Nội - Lạng Sơn ở xa hơn về hướng
đông, nối liền vào nội địa Trung Hoa. Họ đặt nhiều kế hoạch dự tính ra
quân tấn công lần đầu tiên vào tuần lễ kế tiếp của cuộc huấn luyện.

Chính trong vùng núi non hiểm trở bên sau phòng tuyến của địch

này, mọi người cùng chia sẻ với nhau những hiểm nguy cũng như
những khẩu phần cơm hạn chế. Toán OSS Hoa Kỳ với tinh thần cao độ
và sự nôn nóng đầy nhiệt tình của đám du kích quân mới được huấn
luyện xong đã hòa hợp ăn sâu vào tâm khảm của từng người một, tạo
nên một tình chiến hữu hỗ tương đặc biệt. Sự tương phản về vóc dáng
của du kích quân so với đám người OSS Hoa Kỳ cho thấy sự khác biệt
của họ, đến như các vũ khí cũng quá ngoại khổ đối với người bản xứ,
nhưng họ đã khắc phục được tất cả các trở ngại này dễ dàng và đặc biệt
là ai nấy đều dốc tâm học hỏi. Cuối tuần lễ đầu của giai đoạn huấn
luyện, người trưởng toán về huấn luyện cho Joseph biết rằng sự tiến
triển đã vượt ngoài dự trù của anh ta, anh ta vừa nói, vừa lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.