MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 236

MƯỜI BỐN

J

oseph cho xe đậu lại bên lề đường trước dinh đại diện triều đình

Huế. Sài Gòn bây giờ không còn vẻ trầm lặng của một thành phố thuộc
địa như ngày xưa nữa. Chiếc cổng khuôn trăng đỏ chói vẫn như xưa.
Trên vòm mái ngói của chiếc cổng vẫn còn lủng lẳng chiếc chuông
đồng nhỏ nhắn. Ngồi trên xe, bên ngoài lề đường, Joseph vẫn nghe rõ
mùi ẩm ướt lẫn mùi thơm của bông hoa trong khu vườn bên sau cổng
tường chung quanh ngôi nhà bên trong đó. Trời đã bắt đầu tối, Joseph
đưa tay tắt máy xe. Một sự im lặng bao trùm cả con đường đầy cây cao,
xế Vương Cung Thánh Đường. Anh chợt nghe bối rối và bất ổn ngổn
ngang trong lòng, bỗng một tràng súng nổ dài, phá tan sự yên lặng của
vùng này, anh chợt nghe một thoáng dễ chịu. Tiếng súng đã kéo anh trỏ
về với thực tại là cái thành phố này đang sống trong một tình trạng bất
ổn, một thành phố có nhiều xáo trộn đang diễn ra, đó là điều khiến
Joseph nghe dễ chịu trong lòng vì anh đã tìm ra được lý do để đến thăm
gia đình Lan.

Ngay từ khi chấp nhận nhiệm vụ mới tại Sài Gòn hai tuần lễ trước

đây, Joseph biết rằng anh sẽ không làm sao cưỡng được cái ý muốn gặp
lại Lan. Anh gần như biết chắc rằng Lan đã lấy Paul Devraux, anh cũng
biết rằng anh sẽ vô cùng điên khùng và vô vọng khi muốn quay lại
dòng thời gian, nhưng rồi anh không thể làm sao đè nén được lòng
mình. Joseph biết rõ rằng theo thuần lý và theo ý thức thì anh nên quên
đi những sự việc đã qua, nhưng rồi chợt nghĩ đến khi anh phải chết
trong vòng lửa lớn của chiếc Warhawk mà không gặp lại được Lan thì
sự tiếc nuối đó bao trùm hết tất cả những điều thuận, nghịch trong thâm
tâm anh. Khi còn ở Hà Nội để mòn mỏi chờ đợi quân giải giới Trung
Hoa sang, cũng như những lần phải tham dự những buổi thuyết trình
liên quan đến tình hình Sài Gòn, đã nhiều lần Joseph hết kiên nhẫn, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.