MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 244

MƯỜI LĂM

T

rung Úy Hawke khệ nệ khiêng chiếc máy truyền tin từ trên xe

Jeep bước vào Bộ Chỉ Huy đoàn 404 OSS. Đây là tư gia của một viên
phó giám đốc ngân hàng Đông Dương người Pháp, tọa lạc ở phía Bắc
vòng đai Sài Gòn, bên cạnh một sân đánh golf. Do lệnh của tướng
Douglas Gracey, căn nhà này được canh phòng cẩn mật bởi một toán
binh sĩ Nhật Bản. Khi Trung úy Hawke và Joseph cùng vào bên trong,
viên sĩ quan người Boston quăng mạnh chiếc máy truyền tin lên bàn
cằn nhằn.

— Không biết ma xui, quỷ khiến gì mà tại Potsdam mình lại đồng ý

để cho tụi Ăng Lê coi cái phần phía nam vĩ tuyến 16 này? Cứ để cho
tướng Wedmeyer lãnh ở đây thì mình đã có đủ quân Trung Hoa để lo
công việc, lại có nơi ăn chốn ở từ khuya rồi chứ đâu lại như thế này.

Trung Úy Hawke vừa nói, vừa đưa tay đập lên bộ đồ trận đầy bụi

bặm của mình.

— Tinh hình như thế này, rốt cuộc mình chỉ có một vài ngàn quân

Ấn Độ với vài ông sĩ quan Ăng Lê để chạy vòng vòng mà thôi, chẳng
làm được cái thống chế gì cả đến nỗi phải dùng cả kẻ thù để làm cảnh
sát, và chúng ta thì ai nấy đều nằm trên miệng cọp hết.

Cánh cửa phòng bên tầng dưới bật mở, viên Chỉ Huy Trưởng Biệt

Đoàn xuất hiện. Từng là một tay ước tính đầu tư thị trường chứng
khoán trước khi vào quân đội, viên sĩ quan chỉ huy này lúc nào cũng
muốn áp dụng các phương pháp thuần về sở trường chứng khoán của
mình để thu thập tin tức tình báo, tuy nhiên với tình hình hiện tại của
Sài Gòn lúc này thì viên sĩ quan chỉ huy OSS này thú nhận: đầu hàng.

— Bộ không có ai nói cho Trung úy biết hay sao? Ngay khi chiến

tranh vừa dứt thì Đô Đốc Quận Công Louis Mountbatten đã đổi tên đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.