MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 41

- Nó bảo tránh chỗ cho xe nó ra, em chưa kịp nhỏm dậy thì nó đã cán

bừa rồi, chút xíu nữa là nát cả bàn chân.

Mẫn nổi khùng. Nó chạy lại chỗ tên Mỹ đang ngồi. Nó níu lấy tay trái.

Nó nói lấp vấp, khó khăn:

- Ê! Mắc đền! Tụi bây mắc đền!
Nhưng tên Mỹ lái xe đã nện cho Mẫn một quả đấm vào giữa mặt. Nó

ngã xuống đất nhưng lại trỗi dậy ngay được. Nó chưa kịp phản ứng gì thì
tên Mỹ đã nhấn ga cho xe vọt đi. Chiếc xe bương tới trước như một con thú
dữ.

Tiếng bà lão ăn mày rú lên thê thảm giữa đám khói mù. Khi mọi người

bu đến thì bà đã tắt thở. Bà bị xe hất té xuống nền xi măng, đầu đập xuống
đó quá mạnh nên chết ngay. Thế thôi, bà chết thật dễ dàng.

Chiếc xe "jíp" của tụi Mỹ đã chạy mất dạng.
Mẫn lay bà lão mấy lần nhưng bà chỉ còn là một cái xác mềm nhũn, vô

tri.

Lý khóc sướt mướt như một kẻ điên khùng. Nó không còn ngó ngàng

gì tới cái rổ đậu phộng bẹp nát dưới đất nữa.

Chiếc xe lam chở bà lão ăn mày trở về nhà khi thành phố đã lên đèn.

Mấy người đàn ông lao động trong xóm cũng có mặt trên chuyến xe ấy.
Mẫn nghe như có người hỏi:

- Có ai nhớ rõ số xe của hai thằng đó không?
Mẫn làm sao quên được chiếc xe "jíp" mang dấu hiệu của hãng thầu

R.M.K và nét mặt bỉ ổi của hai tên ấy, nhưng nó vẫn làm thinh. Nó nghĩ
thầm:

- Mình với anh Hợi sẽ chẳng bao giờ bỏ qua việc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.