MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 45

12.

H

ôm sau, đám tang của bà lão ăn mày cử hành một cách âm thầm.

Chiếc quan tài gỗ được đặt trên một chiếc xe lam của ông hàng xóm. Thằng
Hà và má nó ngồi hai bên quan tài. Hợi chở Mẫn trên chiếc xe đạp cao lênh
khênh, lọc cọc đạp theo sau. Vợ con anh và cả anh nữa không ai có áo tang
để mà mặc. Hợi mặc bộ quần áo cũ kỹ thường ngày, đầu chỉ chít một chiếc
khăn sô đơn giản. Chiếc xe chở áo quan đi trước anh bốn năm mét, lúc chạy
nhanh, lúc chạy châm phụt khói trắng mịt mù.

Hợi cúi gầm mặt xuống mà đạp theo sau, không chú ý gì đến phố xá.

Từ khi đào ngũ về, đây là lần đầu tiên anh dám bước ra đường. Mẫn ngồi
khuất sau lưng anh, mắt không rời khỏi chiếc xe lam chở quan tài đi trước.
Chị Hợi ngồi trên xe vẫn còn khóc rưng rức, thỉnh thoảng lại kéo tà áo lên
lau nước mắt hay nhoài người ra ngoài xe hỉ mũi. Đường phố vẫn tấp nập
người qua lại. Đám tang quá đơn giản, quá âm thầm nên không ai buồn để
ý, dòng người vẫn vội vàng, tấp nập và huyên náo.

Mẫn nhớ tới chiếc xe bò chở quan tài của mẹ nó ngày trước, nó đi theo

sau xe khóc sướt mướt. Buổi chiều đó trời im gió, có lúc hai con bò già
dừng lại ngó mông lung lên trời, phe phẩy cái đuôi dài đuổi ruồi muỗi rồi
chậm rãi bước tới. Mẫn không còn thấy ai chung quanh, nó chỉ thấy một
khoảng trống nhấp nhô của gò đống, bụi gai và bia mộ, cái quãng trống
lạnh lùng hoàn toàn không có liên hệ gì với thế giới con người. Chuyến xe
ấy cũng buồn thảm như chuyến xe lam âm thầm đưa bà lão ăn mày đi
ngang qua thành phố.

Trên xe, thằng Hà rút gói chùm ruột trong túi ra, bốc ăn từng trái một.

Nó muốn hỏi má sao bà nội nó chết, nhưng thấy má cứ khóc hoài nên nó
buồn bã ngửa cổ tựa vào thành xe. Bỗng nhiên, nó nghe nhiều tiếng còi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.