Sự việc được báo gấp lên cấp trên. Chừng một giờ sau, mấy tốp công an
tuần tra được giao nhiệm vụ săn lùng kẻ gian vừa ló ra đã lại biến đi. Có
tốp mang theo chú béc-giê mà Mực đã biết và không mấy thiện cảm. Có
tốp đi xe ba bánh. Hai người mà Mực bắt gặp trong công viên thuộc tốp thứ
ba. Anh người quen của gia đình Bé đang định cúi xuống xoa đầu Mực thì
chú đã cắn áo anh giật giật, rồi nhả ra chạy đi. Hai người công an ngớ ra.
Mực chạy một quãng, ngoảnh đầu lại thấy họ vẫn còn đứng nguyên chỗ cũ,
chú bèn kêu lên: “Gâu! gâu!mau! mau!”. Hai người chợt hiểu, bèn đi theo
con vật. Chú chó mừng rỡ rít lên khe khẽ quay ngoắt lại chạy trước dẫn lối.
Lúc đầu chú còn hay ngoái lại dòm chừng. Về sau, thấy hai người vẫn bám
sát chú, chú yên tâm tập trung vào việc nhận đường.
Đã đến đầu đường phố lớn trổ vào công viên. Tới đây, Mực lâm vào thế
lúng túng to. Lúc nãy, mải chạy hoảng vì cảnh đuổi trộm, chú đã quên đánh
dấu đường một quãng dài. Chú sục xuống ngửi lòng đường, hè phố mãi mà
chẳng lần ra. Chú bối rối đưa mắt nhìn hai người ra vẻ chịu lỗi rồi lại cúi
xuống đánh hơi rà tìm. Lúc lúc chú lại liếc mắt nhìn hai người. Chú mong
được trợ giúp, hay chú sợ bị họ cho là chuyện vớ vẩn, họ chán họ bỏ đi
mất? Mà một trong hai người đã định bỏ đi thật, nếu người kia không
khuyên ráng chờ. Vừa lúc tốp đi xe ba bánh trờ tới. Hai tốp bàn định với
nhau. Sau một hồi bàn cãi, họ đồng ý với nhau là kiên nhẫn đợi xem chú
chó này giở trò gì. Anh công an quen lại gần vẫy tay động viên Mực. Mực
vững tâm dò tìm xa ra mãi. Khi tất cả mọi người đều đã bắt đầu sốt ruột thì
thấy Mực chạy tới, đuôi ngoắt tíu tít. Mực chỉ kịp kêu lên một tiếng “gâu!”,
ý giả là giục “mau!”, rồi vòng gấp chạy ngược trở lại. Cả hai tốp tuần tra
vội ngồi dồn lên chiếc xe ba bánh bám theo Mực. Hết đoạn đường phố lớn,
rẽ vào ngõ, Mực dẫn công an đi mãi. Và kia, chiếc cổng sắt không còn xa lạ
đối với Mực đã án ngữ trước mặt. Mọi người xuống xe đứng nhìn ngắm và
quan sát một lúc. Đây là mặt sau khu tiểu công nghiệp bị thua lỗ đang chờ
thanh lí mà lại đang vướng chuyện tranh chấp đất đai. Toàn bộ đang bỏ
trống, nơi ẩn náu lí tưởng cho chuột bọ và kẻ gian. Chẳng biết bọn nào
đang lót ổ tại đây? Mọi người tiến đến chiếc cổng. Cánh cổng khép kín, lì