Khoản thứ nhất: "Chính phủ nước Pháp nhận nước Việt Nam Cộng Hòa
là một nước tự do có chính phủ có quốc hội, có quân đội và có tài chính, dự
vào liên bang Ðông Dương và Liên Hiệp Pháp. Về việc hợp nhất ba kỳ thì
chính phủ Pháp cam đoan thừa nhận sự quyết định của dân chúng sau cuộc
trưng cầu ý kiến".
Khoản thứ hai: "Chính phủ Việt Nam phải lấy tình thân thiện mà đón tiếp
quân đội Pháp chiếu theo những thỏa hiệp quốc tế, vào thay những quân
Pháp đã đóng trong nước. Có bản phụ ước đính theo hiệp ước này định rõ
cái thể cách về việc luân chuyển quân đội ấy".
Khoản thứ ba: "Sau khi hai bên đã ký tên rồi, thì phải thi hành ngay
những điều đã định trong tờ hiệp ước này và mỗi bên phải tìm các phương
tiện để đình hết thảy cuộc xung đột ở các nơi, quân đội hai bên ở đâu cứ
đóng ở đấy, và phải gây ra một không khí hòa hảo để mở cuộc thương
thuyết theo tình thân thiện và chân thật. Cuộc thương thuyết ấy sẽ bàn về:
Việc ngoại giao của nước Việt Nam với các nước ngoại quốc
Quyền pháp tương lai của Ðông Dương
Những quyền lợi kinh tế và văn hóa của Pháp ở Việt Nam. Về mặt
quân sự thì có bản phụ ước sau này, cùng ký một ngày với bản hiệp
ước sơ bộ vừa nói trên:
Quân đội thay thế quân đội Trung Hoa (tức là từ vĩ tuyến 16 trở ra)
gồm có:
10.000 quân Việt Nam có sĩ quan Việt Nam chỉ huy, để tùy tư
lệnh Pháp sử dụng, nhưng vẫn thuộc quyền chính phủ Việt Nam.
15.000 quân Pháp, kể cả quân Pháp hiện đang đóng trong xứ từ
phía bắc vĩ tuyến 16 trở ra. Quân đội ấy quê quán ở nước Pháp,