MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 172

- Hai bác thấy rồi đó, Vân Quỳnh đã ổn rồi. Chỉ cần để cô ấy nằm dưỡng
sức vài ba bữa là khỏe thôi.

- Thế chừng nào gia đình mới được nuôi bệnh thường xuyên ?

Toàn trả lời câu hỏi của ông Quang :

- Từ giờ đến chiều thì cháu sẽ làm giấy tờ chuyển Vân Quỳnh lên khoa nội,
khi đó thì gia đình mới được thăm nuôi. Chứ còn bây giờ để cô ấy ở đây
cho dễ theo dõi, sợ có biến chứng gì không thôi, chứ nếu không thì cũng ổn
rồi.

Bà Quang buồn rầu :

- Tôi chỉ sợ là khi em nó tỉnh lại không có người than bên cạnh, nó lại nghĩ
quẩn nữa thì khổ.

Thắng nắm tay bà Quang :

- Đã có toàn nó túc trực ở đây rồi mợ ạ. Mợ không phải lo nữa đâu. Để
cháu đưa cậu mợ về nghỉ ngơi một chút. Đầu giờ chiều mình lại vào là
được rồi.

Toàn gật đầu :

- Thắng nói phải đó, hai bác cứ yên tâm về đi. Chiều nay, Vân Quỳnh sẽ lên
phòng bệnh, khi đó có Thắng và cháu rồi.

Bà Quang đành phải miễn cưỡng ra về. Nhưng bà vẫn không yên tâm nên
với lại dặn Toàn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.