MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 171

- Té ra, từ trước đến nay mình đều lầm nó. Cũng may là chưa đám cưới,
chứ lấy nhau rồi mà nó cứ chèo cao mãi như thế này thì Vân Quỳnh còn
khổ tới đâu.

Thấy Toàn có vẻ quan tâm tới Vân Quỳnh, Thắng tò mò nhìn bạn :

- Cậu có vẻ quý Vân QUỳnh nhỉ ?

Câu hỏi của Thắng không ngờ làm toàn đỏ mặt. Anh đập vào vai bạn :

- Cậu lại nghĩ lệch lạc gì nữa đây? Chỉ là tôi thấy cô ấy hiền hậu và yếu
đuối quá nên mới quan tâm thôi mà.

Thắng gật gù

- Thì ra là vậy ? Chỉ là sự quan tâm của bác sĩ dành cho bệnh nhân thôi,
phải không? Vậy cũng tốt, tôi sẽ nói cậu tôi nhờ cậu làm bác sĩ riêng để
chăm sóc cho em gái tôi. Cậu hiểu biết chuyện của nó như thế thì sẽ giúp
nó cũng dễ hơn.

Toàn lắc đầu :

- Cậu đừng có hy vọng nhanh quá như vậy. Tôi sẽ giúp Vân Quỳnh, nhưng
tất cả cũng là do cô ấy tự đứng lên mà thôi.

- Tôi hiểu. Nhưng nếu cậu nhận lời giúp cho Vân Quỳnh thì tôi thấy yên
tâm hơn.

- Tôi sẽ cố gắng hết sức mình, cậu cứ yên tâm.

Ông bà Quang đã trở ra ngoài, Toàn đứng lên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.