MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 170

Ông bà Quang vào trong rồi , Toàn ngồi xuống bên cạnh Thắng. Anh hỏi :

- Sao lại để đến nông nỗi này ? Hôm trước thấy Vân Quỳnh cũng không sao
cơ mà.

Thắng tỏ ra ân hận :

- Chỉ tại tôi thấy nó cứ nuối tiếc thằng Kha mãi, nên mới đưa nó đến đám
hỏi của nó với cô gái kia. Không ngờ Vân Quỳnh bị sốc mạnh quá. Nó
không chịu nổi lên mới hồ đồ như thế.

Toàn lắc đầu :

- Tôi thật không ngờ, thằng Kha lại tồi tệ như thế ? Gia đình bác Quang đã
đối xử với nó như thế, Vân Quỳnh lại là một cô gái đẹp người đẹp nết. Thử
hỏi nó còn ước muốn điều gì nữa ?

Thắng trầm ngâm :

- Từ trước đến giờ mình vẫn quý nó vì nó là một thằng có ý chí. Khi thấy
nó và Vân quỳnh yêu nhau, mình đã rất mừng cho gia đình ông cậu mình vì
nghĩ là nó trung hậu. Không ngờ, tham vọng của nó quá lớn, Vân Quỳnh
không đáp ứng nổi cho nó.

- Gia đình bác Quang cũng đâu phải lòa nghèo khó gì, nếu không nói là quá
giàu nữa là khác. Nó cưới Vân Quỳnh thì tất cả mọi thứ đều thuộc về tay nó
cơ mà.

- Nhưng gia sản của ông cậu tôi không bằng của ông tổng giám đốc ngân
hàng. Lại thêm một chuyến đi du học cùng cô con gái duy nhất của ông ta
thì hấp dẫn gấp bội lần cơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.