MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 188

- Nào em nó có đi đâu, nó cứ nằm mãi trên phòng đấy thôi.

Toàn nhíu mày :

- Sao lại như thế ạ ? Cứ ở mãi trong phòng thế thì làm sao mà em khỏe
được, nhất là tinh thần sẽ trở lên bạc nhược đó. Sao hai bác không khuyên
cô ấy ?

Ông Quang rầu rĩ :

- Bác cũng biết thế nên cũng đã nói với nó rất nhiều. Nhưng đứa con gái
này thật cứng đầu, có nói thế nòa cũng không nghe.

Bà Quang thở dài đánh sượt một cái :

- Thật tôi cũng không biết phải tính sao bây giò. Cứ như thế này thì cũng
mòn mỏi đến chết mất thôi.

Toàn đứng lên, anh hỏi ông bà Quang :

- Cháu có thể thăm Vân Quỳnh một chút không, thưa hai bác ?

Ông bà Quang cũng đứng lên :

- Chúng tôi còn mừng không hết, chứ sao lại không được ?

- Vậy cháu xin phép hai bác.

- Cậu cứ lên đó tự nhiên.

Toàn đi thẳng lên phòng của Vân Quỳnh. Anh không còn lạ gì đường lối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.