MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 201

- Em thấy có nhiều ông bác sĩ cũng giàu ghê lắm chứ. Mai mốt, anh Toàn
cũng vậy thôi.

Toàn lắc đầu, ánh mắt anh lấp lánh dưới ánh đèn :

- Khi nào anh cũng chạy theo lợi nhuận như họ kìa. Nhưng mà có lẽ điều
đó anh không làm được đâu, Quỳnh ạ!

Vân Quỳnh gật đầu :

- Mình cũng không đành lòng khi nhìn thấy bệnh nhân nghèo khó phải đau
đớn vì không có tiền lo thuốc thang, phải không anh ? Em cũng nghĩ như
anh vậy, chẳng thà mình sống nghèo một tý mà tâm hồn mình thanh thản
thì vẫn hơn, phải không anh ?

- Nhưng mà như vậy thì người ta gọi mình là cù lần đó, Quỳnh có biết
không ?

Toàn mỉm cười, Vân Quỳnh cong môi :

- Ai muốn gọi gì thì gọi, miễm mình không thẹn với mình là được rồi. Anh
quan trọng làm chi cái tiếng người ta nói, vì thiên hạ thì thiếu gì chuyện để
người ta nói !

Toàn nghiêng đầu ngắm Vân Quỳnh, nụ cười ý nhị nở trên môi anh :

- Không ngờ cô giáo nhỏ của anh cũng ý nhị ghê nhỉ? Anh nghĩ là em chỉ
biết nhõng nhẽo thôi chứ !

Quỳnh lườm Toàn thật dài :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.