MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 202

- Hứ ! Anh làm như em là một con poupee không biết gì hết vậy ! Em cũng
có nhận xét của mình chứ bộ, có điều là em không thích tranh luận mà thôi
– Hai má Vân Quỳnh chợt hồng lên dưới ánh đèn cao áp mà chiếc tàu vừa
chạy qua – Mà anh vừa gọi em là gì vậy ?

Toàn đăm đắm nhìn Vân Quỳnh :

- Là “ cô giáo nhỏ của anh ”. Em có chịu để cho anh gọi như thế không ?

Vân Quỳnh cúi mặt, cô ấp úng :

- Anh muốn gọi gì thì là quyền của anh, em không biết đâu.

Toàn nâng mặt Vân Quỳnh lên, anh tha thiết :

- Vẫn biết là quyền của anh, nhưng anh muốn có sự đồng ý của em thì tiếng
gọi đó mới có ý nghĩa chứ.

Vân Quỳnh khép hai hàng mi lại, cô không nói gì thêm nhưng chỉ nhìn cử
chỉ luống cuống của cô, Toàn cũng biết là cô không phản đối. Tình yêu cứ
cuồn cuộn dâng lên trong tim và trong óc anh khiến Toàn không kiềm được
nữa, anh vòng tay ôm bờ vai nhỏ nhắn của Vân Quỳnh thật chặt. Ép đầu cô
vào sát ngực mình, Toàn êm đềm gọi :

- Quỳnh ơi !

- Dạ !

Vân Quỳnh dạ thật ngoan. Toàn bồi hồi hỏi tiếp :

- Em có chịu làm cô giáo nhỏ của anh không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.