MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 200

thế của nó mất khỏng hai tiếng đồng hồ. Vì thế, cứ tám giờ thì du thuyền
bắt đầu khởi hành, đến khoảng mười giờ thì nó sẽ trả mình về chỗ cũ.

- Anh Toàn có thường chơi ở đây không ?

Toàn lắc đầu :

- Anh biết những nơi này lâu rồi, nhưng hầu như anh rất ít đi chơi nên anh
chưa tới đây lần nào. Lần này đi cùng với em là lần đầu tiên đấy.

- Vậy mà trông anh có vẻ rành rẽ quá, làm em cứ tưởng anh Toàn là khách
hàng trung thành của họ chứ.

Toàn búng nhẹ vào chop mũi Vân Quỳnh, cử chỉ của anh thật tự nhiên và
thân mật :

- Lại truê anh nữa phải không ? Em làm anh như là dân chơi thứ thiệt vậy,
đâu đâu cũng có anh hay sao ?

Vân Quỳnh nghiêng đầu cười :

- Thì em cũng chỉ nói thế thôi, tại vì em thấy nơi này cũng thú vị ghê lắm.
Ở ngay trong thành phố là có được một nơi giải trí thoáng đang như thế này
thì thật là hay. Ngày nào nghĩ ra kể cũng là giỏi đấy anh nhỉ ?

Toàn gật đầu :

- Thời buổi kinh tế thị trường mà, người ta rất nhanh nhậy trong việc kinh
doanh, chứ có ai khờ như anh và em đâu. Có cơ hội là họ chụp ngay lấy.
Còn anh em mình lại chui vào hai cái nghề đói nhất trong thiên hạ.

Vân Quỳnh bật cười :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.