MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 198

- thích chứ anh, em rất thích – nghiêng nghiêng mái tóc dài, Vân Quỳnh
nhìn Toàn bằng ánh mắt long lanh – em rất ít đi chơi, lại chưa bao giờ đi
chơi trên du thuyền như thế này, cho nên hôm nay được đi em rất thích.
Cám ơn anh, anh Toàn.

Toàn chăm chú nhìn Vân Quỳnh :

- Tại sao em lại cảm ơn anh ?

- Vì anh đã giúp em rất nhiều, vì anh đã lỗi em ra khỏi những ngày tháng
buồn rầu đó. Và nhất là bên anh, em lại có được những ngày vui như thế
này.

Toàn tìm bàn tay Vân Quỳnh, anh ủ ấp bàn tay nhỏ nhắn của cô trong hai
bàn tay mạnh mẽ của mình. Giọng anh ấm áp :

- Anh còn, muốn làm thật nhiều điều nữa, không biết em có chịu nhận hay
không ?

Vân Quỳnh khép nhẹ hai hàng mi cong cô không dám nhìn thẳng vào đôi
mắt của Toàn. Ánh mắt anh như muốn soi rọi tận trong tâm linh cô để tìm
kiếm những gì cô không. Nhưng ánh mắt anh đã làm hồn cô có một chút
bang khuâng.

Toàn cũng lặng thinh, anh như không muốn phá đi giây phút hạnh phúc
hiếm hoi này. Một thoáng tĩnh lặng chợt làm không khí giữa hai người
chìm hẳn xuống. Qua rồi phút sao xuyến, Vân Quỳnh lên tiếng :

- Bên kia là nơi nào vậy anh Toàn ?

Toàn nhìn theo hướng tay chỉ của Vân Quỳnh :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.