MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 197

quá, và khi anh ấy chậm đến, cô thấy một chút gì nhung nhớ đang len lỏi
trong từng ý nghĩ của cô.

Một cái gì đó mềm mại chạm nhẹ vào má khiến Toàn rời khỏi những ý nghĩ
của mình, anh nhing sang bên cạnh. Thì ra, Vân Quỳnh đang giơ tay gom
gọn những sợi tóc dài của mình. Nắm nhẹ bàn tay Vân Quỳnh, Toàn dịu
dàng :

- Cứ để cho tóc bay, Vân Quỳnh ạ !

Vân Quỳnh cười e ấp :

- Em sợ nó cứ quấn vào anh làm anh khó chịu đấy chứ.

Toàn lắc đầu :

- Không những không khó chịu mà anh lại còn rất thích đấy chứ.

Xoay người lại đối diện với Vân Quỳnh, Toàn hỏi :

- Em thích không hở Quỳnh ?

Vân Quỳnh ngạc nhiên :

- Thích gì hở anh ?

Toàn giơ tay chỉ một vòng thật rộng :

- Thích khung canhe như thế này, thích không khí thoáng đãng, và nhất là
những buổi đi chơi ra ngoài . . .

Vân Quỳnh gật đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.