MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 224

- Toàn choàng tay qua vai Vân Quỳnh, anh đột ngột cúi xuống :

- Chuyện này nè !

Bất ngờ, Vân Quỳnh không tránh được bờ môi đam mê của Toàn, và dường
như cô cũng không có ý tránh né. Vì hai tay của Vân Quỳnh đã âu yếm
choàng qua cổ Toàn để đón nhận những yêu thương anh đang gửi cho cô.

Thật lâu, toàn mới ngẩn lên. Anh nhìn cô ngập tràn say đắm :

- Anh yêu em, Vân Quỳnh ! Cứ nghĩ đến ngày mai em sẽ thuộc về anh vĩnh
viễn thì anh lại mong cho thời gian trôi qua thật nhanh.

Vân Quỳnh cười thật ngọt :

- Thời gian có chạy chậm đến đâu chăng nữa thì cũng chẳng còn bao lâu
nữa mà anh, anh nôn nóng làm gì ?

Toàn cười nhẹ :

- Phải ha ! Có chờ đợi mong ngóng thì khi đó hạnh phúc mới tăng thêm
phải không ? – Vòng tay Toàn chợt siết chặt Vân Quỳnh – Dù có thế nào
chăng nữa thì anh cũng mong thời gian trôi qua thật mau, em có biết không
?

Vân Quỳnh không trả lời, bởi vì chẳng phải trong lòng cô cũng đang mong
như anh đó sao. Hạnh phúc đã đến với vô, và Vân Quỳnh tin rằng suốt cuộc
đời này, hạnh phúc của cô sẽ luôn luôn tràn đầy. Vì cô biết, Toàn yêu cô
biết bao . . .

Tháng 8 năm 2001

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.