MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 41

- Lần đầu tiên tôi nghe có người đòi uống món “tùy anh”đó nhé.
Vân Quỳnh đỏ mặt:
- Anh còn chế giễu Quỳnh nữa. Chỉ tại Quỳnh không biết là ở đây có thức
uống gì đặc biệt thôi chứ bộ
Mạnh Kha gật đầu:
- Phải rồi, ở đây có nước dừa ngon lắm.Quỳnh biết không, khi nào khách
gọi thì người ta mới hái dừa. Vì vậy mà nước dừa ở đây ngọt và mát hơn
những khi mình uống trong thành phố đó.
- Anh Kha không nói thí Quỳnh đâu có biết, vậy anh Kha gọi nước dừa
đi.Quỳnh cũng thích uống nước dừa lắm
Mạnh Kha vẫy tay gọi người phục vụ, anh nói :
- Mang cho tôi hai trái dừa.
- Thế ngoài nước dừa ra thì ở đây còn có gì đặc biệt nữa không hở anh
Kha?
- Có cơm niêu. Ngoài ra, ở đây còn có món tôm lụi đặc biệt lắm. Vì chủ
nhân của quán này là người miền Tây nên ông ta biết khai thác những món
ăn đặc biệt của địa phương mình. Để tôi đãi Quỳnh bữa cơm bình dân nhé.
Không biết là Quỳnh có thích không, vì tôi nghe nói mẹ Quỳnh nấu ăn
ngon lắm.
Vân Quỳnh gật đầu:
- Đúng là mẹ Quỳnh nấu ăn rất xuất sắc, vì hồi xưa bà là nữ công gia chánh
mà. Khi ba cưới mẹ, ba không cho mẹ đi dạy nữa nên bà chỉ còn biết đem
tài nghệ của mình ra phục vụ gia đình mà thôi. Nhưng riêng Quỳnh thì
Quỳnh dễ ăn lắm, món náo Quỳnh ăn cũng thấy ngon vì Quỳnh đâu có vào
bếp đâu
Nói xong, Vân Quỳnh bật cười khúc khích, Mạnh Kha cũng cười :
- Bây giờ người phụ nữ ra làm việc ngoài xã hội thì chuyện bếp núc chỉ còn
là thứ yếu, mấy ai nấu ngon đâu. Chyện đó cũng bình thường thôi mà.
Dừa được mang ra, Mạnh Kha ân cần đẩy trái dừa trước mặt Vân Quỳnh
- Quỳnh uống nước đi.
Uống một hơi nước dừa Vân Quỳnh khen :
- Ngon lắm, anh Kha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.