MỘT ĐỜI THƯƠNG THUYẾT - Trang 244

Chương 16

Nói chuyện về nghề nghiệp, chức vụ và

lương bổng

T

ôi dành chương kề cuối này để bàn về những đề tài mang tính cá nhân

hơn.

Cuộc đời lắm lúc tôi cũng thấy lạ. Khi còn trẻ, ai cũng phải tranh thủ hụt

hơi mới mong có ngày được lên chức hay tăng lương. Đến khi gần tuổi hưu
trí chỉ mong công việc cho nhẹ, thậm chí muốn được về nghỉ sớm, thì xã hội
lại cứ nhắm vào mình, mời tham gia việc này, chủ trì việc nọ. Hồi còn trẻ,
chỉ mơ có ngày lên làm trưởng phòng hay giám đốc, đến khi cao tuổi thì
không lúc nào được yên, phản ứng tự nhiên là tránh né những kẻ cứ muốn
kéo mình vào làm việc, thậm chí giao cho mình đủ loại trách nhiệm, trong
đó có những chức “bự” như chủ tịch hay tổng giám đốc công ty. Khi có sức,
không ai cho làm. Khi chí khí đã mòn thì xã hội cứ động viên. Thật trái
khoáy!

Do đâu có những nghịch lý đó?
Tôi chưa bao giờ đi làm tại Việt Nam dù suốt một cuộc đời bôn ba khắp

năm châu. Do đó tôi phải khiêm tốn và tự cấm mình nói về cách tiến thân và
thương thuyết lương bổng trên thị trường việc làm tại Việt Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.