MỘT ĐƯỜNG NÚI SÔNG - Trang 17

Trình Thủy trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại.

Cô vẫn bất động, đồng tử co rụt, chớp mắt, tính toán lát phải bán đứng

bạn bè, nói hôm nay là sinh nhật, Mộ Đình Đình nhất quyết kéo cô qua, kết
quả còn chưa mở miệng, cô đã nghe Quý Diễn nói: "Có một tin tốt, một tin
xấu, muốn nghe tin nào trước?"

Giọng nói càng gần, giống như lướt ngay bên tai, đến tiếng hít thở của

Quý Diễn, Trình Thủy cũng nghe được rõ ràng.

Rất nhẹ rất nhẹ, lại mang theo một loại cảm giác dụ hoặc vô danh.

Đầu Trình Thủy càng nặng, theo bản năng đáp câu: “Tin xấu.”

Cô tương đối hưởng thụ quá trình trước khổ sau ngọt, khổ tận cam lai.

Quý Diễn cười một tiếng: “Ba mẹ biết lần trước em thi thử được 249

điểm rồi.”

Bài thi có 750 điểm, tổng điểm của Trình Thủy là 249.

Đến Mộ Đình Đình vì lúc đi thi được ngồi cạnh một bạn học bá nên

cao hơn cô một điểm.

Trình Thủy nhíu mày, nửa ngày đều không dãn ra được: “Tin tốt là

gì?”

Quý Diễn: “Ngày mai ba mẹ về nước.”

Trình Thủy: “……”

Con mẹ nó đây có mà là tin tốt cái rắm ý!

“Cái này cũng là tin xấu đúng không?”

Không chỉ là tin xấu, quả thực là sét đánh giữa trời quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.