MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 29

Lúc đi ra, đại sảnh đã náo nhiệt gần như sôi trào, tôi vừa tìm được nơi

mấy người trong bộ phận của mình đang đứng thì đã thấy Lộ Lộ cầm hai
quả bóng nhỏ: “Bạch Hi, tớ lấy mã số giúp cậu rồi. Cậu muốn cái nào?”

“Cái nào cũng được.” Tôi cúi đầu sửa sang lại nếp uốn trên phần ngực

của bộ lễ phục, “Còn dư cái nào thì đưa cho tớ là được.”

Lộ Lộ trái lo phải nghĩ rồi mới quyết định chọn lấy một cái. Tôi mở quả

bóng của mình ra, liếc nhìn mã số rồi nhét vào túi xách.

Bỗng dưng ngoài cửa trở nên ồn ào, không nhìn cũng biết là mấy vị lãnh

đạo xuất hiện.

Tôi khẽ ngẩng đầu liền thấy một người có thân hình cao ráo, mái đầu đã

đầy tóc bạc. Bước chân của ông rất vững vàng, thỉnh thoảng còn chào hỏi
nhân viên, thái độ vô cùng thân thiết, gần gũi.

Ông Thẩm rất được người trong công ty và cả giới kinh doanh tôn trọng.

Còn nhớ năm xưa Vinh Uy gặp vô vàn khó khăn nhưng vẫn phá vỡ độc
quyền của doanh nghiệp nước ngoài, ra sức ủng hộ sự phát triển của đất
nước. Trong mấy chục năm ông cầm quyền, công ty chưa bao giờ giảm
biên chế, luôn cho nhân viên cảm thấy họ là một phần của công ty.

“Thẩm trẻ cũng đến rồi.” Lộ Lộ nhéo tôi một cái, “Mau nhìn kìa!”

Thẩm Khâm Tuyển đi vào một mình, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh

ông nội.

Người đàn ông này quả là có khí chất trời sinh. Tôi cụp mắt, không kiềm

được suy nghĩ… vì anh, tôi mới ngồi ở đây. Tất cả những chuyện này có
được xem là định mệnh?

“… Tập đoàn hoạt động đến hôm nay đều là nhờ công của mọi người.

Năm đó, những kỹ sư trưởng tốt nghiệp ở nước ngoài mà về nước chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.