MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 125

tâm thần, cô thấy lại những cảnh trong đêm đính hôn, những cảnh ở nhà thờ
lớn chăng? Phải chăng cô nghe những lời hăm doạ cô và Marc? Tốt hơn là
sự thể nên như thế và trí thông minh của cô còn giữ được những hình ảnh
của quá khứ.

Nếp sinh hoạt của gia đình khốn khổ này là như thế. Em tôi không rời

biệt thự. Hắn ở bên Myra, cùng với ông bác sĩ, cùng với bà Roderich, tự tay
cho Myra ăn một lượng ít ỏi, luôn luôn chờ đợi vài tia lý trí xuất hiện lại
trong ánh mắt cô.

Chiều ngày 16, một mình tôi đi lang thang trên các đường phố. Tôi chợt

nghĩ nên sang bờ bên kia sông Danube. Đây là một cuộc đi dạo đã dự kiến
nhưng hoàn cảnh chưa cho phép, và trong tâm trạng tôi hiện nay, có đi tôi
cũng không thưởng thức được gì. Thế là tôi đi lên cầu, qua đảo Svendor và
đặt chân lên bờ Serbie.

Cuộc đi dạo của tôi kéo dài ra ngoài ý định. Sau khi tôi đã dùng bữa tối

tại một quán ăn Serbie bên bờ sông và trở về đến cầu thì chuông đồng hồ
đã đổ tám tiếng rưỡi. Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại để cho tính hiếu
kỳ dẫn dắt. Đáng lẽ về thẳng nhà thì tôi lại đi qua một phần cầu rồi xuống
con đường lớn chính giữa đảo Svendor.

Đi khoảng non chục bước, tôi trông thấy ông Stepark đang đi một mình.

Ông đến gặp tôi và câu chuyện bắt đầu quay vào chủ đề vẫn làm bận tâm cả
hai chúng tôi.

Chúng tôi đi khoảng vài chục phút thì đến mũi phía nam đảo. Đêm đã

xuống, bóng tối dày đặc bao trùm cây cối và những lối đi vắng vẻ. Mọi nhà
đều đã đóng cửa, ngoài đường ngoài chúng tôi ra không có bóng người.

Chúng tôi sắp sửa quay về Ragz thì vài tiếng nói đến tai chúng tôi.

Tôi dừng lại, kéo tay ông Stepark cùng dừng theo rồi kề sát tai ông tôi

nói rất khẽ.

- Nghe kìa!… Có ai nói… và giọng nói ấy… đúng là giọng Wilhelm

Storitz.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.