MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 292

Pauline.

Không, đấy là tên Pháp của em. Tên gốc của em là gì?

Không có tên gốc nào cả. Tất cả đều đã được sử dụng hết rồi.

Mình nghiến chặt răng & nghĩ mình đang làm gì với cô ả điên rồ này? Cô ta
nói quá nhiều & tiếng khóc của cô ta khiến mình bực bội rồi làm mình buồn
chán & mỗi ngày mình càng lúc càng tin rằng cô ta từng có thời gian ở
trong bệnh viện tâm thần & nếu không thì cô ta thực sự nên nghĩ đến điều
đó.

Blahblahblah

Cố gắng đóng chặt lòng mình với cô ta nhưng chẳng có ích gì. Astrid hay
Pauline hay bất kể tên cô ta là gì đã lén lút tìm hiểu mình bằng cách tìm
kiếm những đoạn văn mình gạch dưới trong các quyển sách. Hôm trước cô
ta tìm thấy đoạn này trong sách của Lermontov

[28]

: “Mình thật ưu sầu -

những đứa trẻ con khác đều vui vẻ và liến thoắng. Mình cảm thấy bản thân
vượt trội hơn chúng - nhưng lại bị xem là thua kém: mình bắt đầu ganh tị.
Mình đã sẵn sàng yêu mến hết thảy cuộc đời - không ai hiểu mình: và mình
đã học cách căm ghét.”
Đoạn này khiến cô ta giật mình vì nó được gạch
dưới tô vòng tròn quét bút dạ & ghi chú với dòng chữ Tuổi thơ tôi! Phải cẩn
thận hơn khi để những suy nghĩ trong lòng nằm lung tung như thế.

Sẽ chấm dứt chuyện này dù không biết cách nào lúc nào có thể chính sự
dửng dưng của mình đã khiến cô ta yêu mình sâu nặng hơn - nếu mình
muốn ở lại cô ta có thể sẽ xách tai ném mình ra ngoài nhưng vì cô ta biết
mình muốn đi nên cô ta không làm thế. Cô ta biết cảm giác dễ chịu lúc tống
ai đó ra khỏi cửa sẽ giảm đi đáng kể khi mà chỉ với cú thúc chỏ nhẹ nhất kẻ
ấy đã tháo chạy.

Một ngày xấu xí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.