MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 296

Cuộc sống của mình đã kết thúc!

Cứu với!

Chủ đề lúc này: phá thai. Mình là một người ủng hộ nhiệt tình. Mình nghe
thấy bản thân nói chuyện với Astrid tán dương những giá trị của việc phá
thai như thể nó là một công nghệ tiết kiệm thời gian mới mà chúng ta không
thể sống nếu thiếu nó. Như mọi thứ khác phản ứng của cô ta dao động giữa
mơ hồ & lờ mờ & hết sức bí ẩn. Cô ta nói phá thai có thể là một việc vô
nghĩa - hiểu sao cũng được.

Tình dục: que diêm thổi bùng lên pháo hoa của con người. Trong lâu đài
không tình ái của bọn mình, bọn mình đã xây nên một đứa trẻ. Việc đột
nhiên trở nên gần như túng quẫn mang một ý nghĩa mới & chán nản kết hợp
với phát hiện kinh hoàng rằng mình không đủ lòng dạ/giảo quyệt/can đảm/
phi luân thường đạo lý để chỉ việc chuồn khỏi đất nước này không lời từ
biệt và không bao giờ trở lại. Mình kinh hoàng nhận ra các nguyên tắc đã
len lỏi vào cơ cấu bản chất con người của mình. Mình không nhớ nổi lấy
một ví dụ nào về việc bố mẹ của mình thể hiện mạnh mẽ tính đạo đức,
nhưng nó vẫn có ở đấy bên trong mình & mình biết mình không thể rời bỏ
Astrid. Mình đã mắc kẹt. Mắc kẹt một cách vô vọng!

Rất lâu sau

Nhiều tháng rồi không viết. Astrid có mang nặng. Bào thai phình ra liên tục.
Kẻ xâm lăng đang đến gần. Sự bùng nổ dân số của riêng mình: cơn đau cột
sống của sự độc lập của mình. Mình có quan tâm không nếu nó chết?

Điều tốt đẹp duy nhất mình có thể hình dung từ việc có con: mình học được
gì từ nó, không phải từ những cố gắng dễ thương đến mức buồn nôn của
việc đi nói ị tè khiến mọi ông bố bà mẹ sướng run và lặp lại những phát
hiện của họ với ta đến phát ngán cho đến khi ta ghê tởm không chỉ mọi đứa
trẻ ở khắp nơi mà thậm chí còn thấy mình đột nhiên ghét luôn cả chó con &
mèo con. Nhưng mình nhận ra mình có thể học hỏi từ đứa bé này đôi điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.