MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 520

“Đưa ra chế độ cưỡng bách phục vụ cộng đồng theo đó chúng ta để người
vô gia cư sống trong nhà của các chủ ngân hàng và đưa những người mắc
bệnh tâm thần đi khỏi đường phố và cho họ đại tiện trong phòng tắm của
những người làm trong ngành quảng cáo.”

“Tiếp,” Reynold khẽ nói.

“Gắn mác điện tử cho những người nổi tiếng giống như gắn cho gia súc, để
khi họ xuống phố...”

“Tiếp.”

“Dựa trên lượng khí thải xe ô tô và việc dùng nước, bình phun, và các
nguyên liệu không thể tái chế, tính toán xem mỗi cá nhân gây thiệt hại bao
nhiêu cho môi trường và lưu lại theo đích danh tên người đó rồi kết án anh
ta hoặc cô ta số giờ hoặc tiền tương đương để làm một việc khắc phục môi
trường.”

Mắt của Reynold nhấp nháy chỉ đủ để bạn biết rằng ông ta đang suy nghĩ.
“Làm sao anh kiếm tiền từ việc đó?”

“Ông không thể kiếm tiền từ việc đó.”

“Tiếp.”

“Biến mọi người đàn ông, đàn bà, trẻ con ở đất nước này thành triệu phú.”

Reynold không nói gì, và ông ta biểu lộ điều đó bằng đôi mắt. Sự khinh
khỉnh của ông trở thành một chủ thể khác trong căn phòng. “Ngay cả khi
ông làm được điều đó,” ông ta nói, “tại sao ông lại muốn thế?”

Đó là một câu hỏi hay. Bố vừa định trả lời thì Reynold nói, “Được rồi,
Martin. Chúng tôi đã nghe ông. Giờ tôi muốn ông nghe chúng tôi - như thế
có công bằng không?”

“Được thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.