MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 669

mỏng manh và không quyết liệt. Không khó để một hôm thức giấc và nhận
ra tôi đã trôi xa khỏi trọng tâm của mình và giờ đây đang theo dấu chân bố
như một thây ma.

Có tiếng gõ cửa. Tôi không nói gì, nhưng cửa vẫn cứ mở ra. Terry lạch bạch
đi vào phòng theo chiều ngang.

“Mấy cái khung cửa chết tiệt này. Ê, Jasper, chú cần cháu cho ý kiến.
Chúng ta có thể làm gì để biến những ngày cuối đời của bố cháu thành
những ngày tuyệt vời?”

“Mẹ kiếp, chú Terry. Chúng ta không làm được gì cả. Hãy để ông ấy yên.”

“Chú biết! Có lẽ chúng ta nên đi một chuyến.”

“Tất cả chúng ta á? Đi cùng nhau?”

“Ừ! Về miền quê! Chúng ta có thể đi thăm Eddie, xem anh ta sinh sống ra
sao.”

“Cháu nghĩ đấy không phải là một ý tưởng hấp dẫn.”

“Bố cháu không được khỏe. Chú nghĩ được bầu bạn với người bạn lâu năm
nhất của mình có thể là điều ông ấy cần. Vả lại, chốn thôn quê có thể làm
ông ấy tươi tỉnh hơn.”

“Chú không thể làm ông ấy tươi tỉnh hơn. Bố đang thối rữa.”

“Chú sẽ báo cho mọi người.”

“Đợi đã - còn liên doanh thì sao? Chú không phải chăn dắt gái, trồng thuốc
phiện, buôn bán súng à?”

“Những người khác có thể trông nom công việc cho đến khi chú quay lại.”

“Nghe này, chú Terry. Bố không mất hồn trước vẻ đẹp thiên nhiên đâu.
Những hiện tượng tự nhiên chỉ khiến ông chìm vào cảnh trầm tư tồi tệ nhất.
Điều ông ấy cần là sự phân tâm, không phải là một hành trình tìm về nội tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.