MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 780

những gì tôi muốn là tan chảy vào trong đám đông rộng lớn của những
người không nói tiếng Anh và nếm hương vị của những cô gái mặc áo thun
bó sát ở mọi thành phố trên thế giới. Vậy mà Anouk lại muốn giao tôi
quyền kiểm soát bộ phận tin tức?

“Anouk, thế này nhé. Cô hãy bắt đầu mà không có tôi. Tôi sẽ gọi điện cho
cô sau sáu tháng nữa, để xem cô làm ăn ra sao, và khi đó có thể tôi sẽ đến
và giúp cô. Nhưng xin nhấn mạnh là có thể thôi nhé.”

Cô ta phát ra một âm thanh kì lạ trong cổ họng và bắt đầu thở khó nhọc.
Đôi mắt cô ta chẳng hiểu sao lại tròn hơn. Tôi gần như suy sụp. Làm thất
vọng bản thân mình ngày này qua ngày khác suốt cuộc đời đã khổ sở lắm
rồi, nhưng làm thất vọng người khác cũng khiến ta đau khổ chẳng kém. Đó
là lý do vì sao bạn không nên trả lời điện thoại hoặc ra mở cửa. Để bạn khỏi
phải nói không với bất kì ai ở đầu bên kia.

“Thôi được, Jasper. Nhưng tôi muốn cậu làm một việc trước khi đi.”

“Việc gì?”

“Viết cáo phó cho bố cậu và tôi sẽ đăng nó lên báo.”

“Để làm gì? Người ta không quan tâm đâu.”

“Tôi quan tâm. Và cậu cũng thế. Tôi hiểu cậu mà - cậu có lẽ chưa cho bản
thân mình để tang bố cậu theo bất kì cách nào. Tôi biết ông ấy là chuyên gia
phá bĩnh, nhưng ông ấy yêu cậu và đã biến cậu thành người như ngày hôm
nay và cậu nợ ông ấy cũng như nợ bản thân mình việc viết gì đấy về ông.
Thứ cậu viết ra tô hồng hay bôi đen không quan trọng. Chỉ cần nó trung
thực và xuất phát từ con tim chứ không phải từ bộ não.”

“Được rồi.”

Chúng tôi leo lên xe, và gã đàn ông vô gia cư nhìn chúng tôi với đôi mắt
mỉm cười như nói rằng gã đã nghe lỏm cuộc trò chuyện của hai con người
đã làm ra vẻ quá nghiêm trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.