MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 791

ta gọi tiếp và việc này trở nên tệ hơn. Tên của con mèo không chỉ là John.
Nó là John Fitzpatrick. Thế thì quá lắm.

Giờ thì tôi đã kể câu chuyện của chúng tôi đến từng chi tiết ăn đấm, thắt
ruột, té ghế, gặm móng tay, kéo môi, nghiện thuốc, nghiến răng, tôi tự hỏi:
liệu việc đó có đáng không? Không hẳn là tôi muốn bắt đầu một cuộc cách
mạng hay kết thúc một cuộc khác đang diễn ra. Trước khi cầm bút, tôi
không phải là nhà văn, nhưng viết một quyển sách khiến bạn trở thành nhà
văn. Dù sao thì, tôi không biết mình có muốn trở thành một nhà văn hay
không nữa. Herman Hesse từng nói, “Khả năng sáng tạo thực sự làm con
người bị cô lập và đòi hỏi phải loại trừ một điều gì đó ra khỏi sự tận hưởng
cuộc sống.” Điều đó đối với tôi nghe không vui vẻ lắm.

Một thông báo vừa nói chuyến bay của tôi sắp đến giờ lên máy bay. Tôi sẽ
viết thêm vài từ cuối cùng trước khi cho cái này vào hộp thư gửi đến
Stanley. Suy nghĩ nào sẽ thích hợp để kết thúc đây?

Có lẽ tôi nên kết thúc với một nhận định bán sâu sắc về cuộc đời tôi.

Hoặc về việc đôi khi mỏ neo có thể chạm trúng những con cá bơi chậm.

Hoặc về việc nuốt nước bọt thường xuyên thật ra là sự kiềm nén một cơn
thèm khát bạo lực.

Hoặc về việc thiên hạ thường thương khóc kẻ mới chết chứ không bao giờ
thương khóc kẻ chết đã lâu.

Hoặc về việc những nhà bác học ngu ngốc đã khiến bác sĩ của họ ngạc
nhiên như thế nào, những kẻ thất bại đổ lỗi cho bố họ ra sao, và những kẻ
thất bại đổ lỗi cho con cái của họ cách nào.

Hoặc về việc nếu bạn lắng nghe kĩ, bạn sẽ phát hiện rằng con người không
thực sự ủng hộ cái gì mà chỉ phản đối sự trái ngược của điều đó.

Hoặc về việc khi bạn là đứa trẻ, để ngăn bạn làm theo số đông, bạn sẽ bị
phủ đầu với câu “Nếu mọi người nhảy khỏi cầu, con cũng làm thế ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.