MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 28

là ông trụt phăng cái quần chàm vặn thừng ở bụng xuống đất, phô lộ trước
hơn trăm đại biểu toàn bộ cái thân xác gầy còm, đen đúa, xương xẩu thảm
hại của ông! Xương sườn nổi từng vệt. Khuỷu tay, bả vai, đầu gối gồ ghề u
cục. Ông, cái thân xác của một kẻ bị dồn đẩy vào cuộc sống lam lũ, cơ cầu
đói khổ. Ông, với bộ cốt bọc da, là biểu tượng của kiếp người lầm than, cực
nhọc.

- Cái lão già này định dở trò gì vậy?

Trên ghế đoàn chủ tịch, ông Gia đứng phắt dậy, miệng kêu khan khan.

Đã dự đoán được phần nào chủ định của chủ nhiệm ang, ông Ké Lanh vội
vã và run rẩy bước ra khỏi dãy bàn chủ tịch đoàn, tay vẫy vẫy, miệng lắp
bắp: “Anh Mang! Anh Mang! Dừng lại đã!”. Không kịp nữa rồi, chủ nhiệm
hợp tác xã Thào Chư Phìn đã hướng xuống cử tọa, mếu xệch miệng, rên
một hồi dài:

- Sùng A Mang mười năm liền là chiến sĩ thi đua đây! Thào Chư Phìn

bảy năm là hợp tác xã lá cờ đầu của khu vực Pha Linh đây! Hãy nhìn đây.
Có thành người nữa không? Có giống con ma đói ma khát không? Ma đói
ma khát là dân Mông xã chúng tôi đây! Hừ, mỗi ngày phải đi bộ năm cây số
mới có được ống bương nước ăn. Đi mười cây số mới lấy được chũa củi
đun. Cây ngô cao hơn hai gang tay. Con chó ăn vụng cám lợn, đói vẫn hoàn
đói. Con ngựa chỉ thấy cái bụng ỏng to như cái trống. Con lợn chỉ thấy cái
đầu! Hợp tác xã biến người thành ma đói quỷ khát rồi!

Dừng lại, giữa lúc cử tọa đã đứng hết cả dậy nhôn nhao vì bất ngờ và có

tiếng người gào thống thiết: Chủ nhiệm Thào Chư Phìn nó nói đúng đấy,
ông Mang nấc

nghẹn, rồi ôm mặt, ngửa lên trời, bật khóc tu tu. Khóc như đứa trẻ bị

đòn oan. Như tủi hờn, cay đắng. Như bấy lâu bị lừa dỗi vì quá ngây dại, ngu
đần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.