MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 54

giờ ông mới nhìn thấy Toàn lần đầu. Và ông chìa bàn tay xương xẩu về phía
Toàn:

- E hèm, bắt tay thầy giáo Toàn một cái nào! Chà, bàn tay mềm của

người thư sinh có hảo tâm đây. Thầy Toàn này, lẽ ra thì ngay từ hôm thầy
mới đến, như người xưa nói tôi chạy ra đón, mừng đến mức xỏ nhầm cả
giày cơ!

Toàn nghiêng nghiêng hai con mắt hiền hiền:

- Nghe anh nói tích chuyện Lạn Tương Như nhịn Liêm Pha thì tôi biết

khẩu khí của anh rồi.

- Thầy có biết tích chuyện đó?

- Sách Đông Chu liệt quốc có kể lại chuyện này. Lạn Tương Như dùng

mưu bảo toàn được viên ngọc quý và danh diện vua Triệu trước vua Tần,
nên được vua Triệu phong là thượng đại phu, giữ chức thượng quan, đứng
trên cả Liêm Pha đại thần. Do vậy Liêm Pha tức giận, ganh ghét, thậm chí
còn nói ra miệng là sẽ hãm hại. Nhưng Lạn Tương Như chỉ một mực nhịn
nhục. Đến mức các thực khách của Lạn đòi bỏ ông đi. Sau họ mới hiểu, ông
nhịn nhường chẳng qua là do coi việc nước làm trọng. Bởi vì, nếu ông và
Liêm Pha là hai cây trụ cột của nước Triệu mà giữ được hòa khí thì nước
Triệu sẽ suy yếu và trở thành miếng mồi ngon của ngoại bang.

- Giỏi! Thầy Toàn giỏi!

Huơ huơ hai bàn tay lên trời, ông Đồng reo to:

- Vậy thì, xin thông báo, bữa xíu dề cháo cáo tối nay là để nghênh đón

thầy Toàn, đồng nghiệp mới của chúng ta. - Rồi ông ngả đầu về phía Toàn
hạ giọng, thân mật: - Toàn này, còn bây giờ, nhân có việc phân công nhau
viết lách vừa rồi, tôi nói để Toàn biết ý kiến của tôi. Người ta vẫn thường
nói, làm đầy tớ cho thằng khôn còn hơn là làm thầy thằng dại, còn ở đây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.