MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 58

công chức quèn thôi.

- Anh nói dối vừa thôi, có công chức nào đến đây chơi vào ngày thường
không hả? Oriki à, cô nghĩ ông anh đây làm nghề gi?

- Không phải ông kẹ là được rồi.

Nói rồi người khách rút ví ra, nói bằng đầu mũi:

- Thưởng cho người nào biết đó.

Oriki vừa cười vừa nói:

- Taka à, không được vô lễ. Người khách này địa vị cao quý, dòng dõi quý
tộc, chỉ là vui chơi thôi chứ làm gì có việc để làm.

Nói rồi cô cầm cái ví đang được đặt trên tấm nệm ngồi, tự xưng mình là
Takao - kỹ nữ nổi tiếng ở Edo Yoshiwara:

- Cho Takao này xin. Tôi sẽ dùng để đáp lễ mọi người.

Nói rồi cô rút dần từng tờ tiền, người khách lặng yên ngắm nhìn, không một
lời phàn nàn với vẻ ngoài của người độ lượng. Otaka bực bội:

- Riki à, đủ rồi!

Nhưng Riki phản lại:

- Gì chứ? Có sao đâu? Của chị nè, của mấy chị đây! Tờ lớn để trả tiền rượu,
phần còn lại chia cho mọi người. Lại đây cám ơn đi.

Riki rải tiền ra vẻ đắc ý quen thuộc, không chút ngại ngùng. Cô còn quay lại
xác nhận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.