MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 107

Agatha Christie

Một Nắm Lúa Mạch

Dịch giả: Dương Linh

Chương XX

Thanh tra Neele ngồi trong phòng khách của nhà an dưỡng Pinewood, đối
diện Helen MacKengie, một bà già tóc bạc sáu mươi ba tuổi, nhưng trông
trẻ hơn thế. Mắt bà xanh biếc, luôn nhìn về cõi xa xăm, môi trên thỉnh
thoảng mấp máy. Trên đùi bà, là cuốn Kinh Thánh đã mở.
Mấy phút trước, Neele đã có cuộc hội ý nhanh với bác sĩ Crosbie, giám đốc
nhà an dưỡng. Bác sĩ cho biết bà Helen MacKengie tự đến xin nhập viện,
bà bị tâm thần khủng hoảng, nhưng chỉ lên từng cơn. Phần lớn thời gian, bà
vẫn tỉnh táo sáng suốt, có thể nói chuyện bình thường.
Trước tiên, Neele cảm ơn bà đã vui lòng tiếp, và nói:
- Tôi là Neele, muốn bà cho biết về ông Fortescue vừa qua đời. Rex
Fortescue... Hy vọng bà còn nhớ?
Bà Mackenzie vẫn chăm chăm nhìn vào cuốn Kinh Thánh, nói:
- Tôi không biết ai có tên ấy.
- Ông Rex Fortescue, bà nhớ xem.
- Tôi nghe rồi, không biết.
Neele chưng hửng, tự hỏi bà này có thật "bình thường" như bác sĩ Crosbie
nói không. Ông cố nhẫn nại:
- Tôi tin là bà có biết, đã khá lâu rồi.
- Đó là chuyện hôm qua.
- A?... Hình như bà có đến nhà ông ta, ở Yewtree Lodge.
- Một tòa nhà rởm đời!
- Vâng; tôi cũng nghĩ vậy. Ông ấy có quan hệ làm ăn với chồng bà, về một
cái mỏ ở châu Phi. Mỏ Chim sáo...
- Tôi còn phải đọc kinh. Muộn giờ rồi...
- Vâng...
Neele chờ một lát, lại tiếp:
- Ông MacKengie cùng ông Fortescue đi sang châu Phi để xem mỏ...
Bà MacKengie không ngước mắt lên, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.