MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 108

- Mỏ ấy là của chồng tôi. Ông ấy tìm ra nó, đăng ký quyền sở hữu nó,
nhưng không đủ vốn để khai thác. Ông ấy đến tìm Rex Fortescue, yêu cầu
bỏ vốn. Nếu tôi biết, tôi đã ngăn ông ấy.
- Tôi hiểu. Vậy là hai người cùng đi, rồi ông nhà chết bệnh ở đó.
- Để yên tôi đọc kinh.
- Bà có nghĩ là ông Fortescue đã cướp cái mỏ ấy của ông nhà ?
- Hỏi gì mà vớ vẩn.
- Vâng, vâng... Nhưng chuyện đã lâu, và thật khó điều tra về một vụ đã kết
thúc từ nhiều năm.
- Ai bảo là nó đã kết thúc?
- Vậy theo bà, thì chưa?
- “Một vấn đề sẽ chưa giải quyết khi mới chỉ có một giải pháp khập
khiễng", Kipling đã nói vậy. Ngày nay ít người đọc Kipling, ông ấy là một
nhà văn lớn.
Bỗng bà hỏi:
- Ông vừa nói Rex Fortescue đã chết?
- Phải. Chết vì bị đầu độc.
Bà MacKengie cười như phá:
- Sai rồi! Hắn chết vì sốt nhiệt đới.
- Tôi đang nói về Rex Fortescue, thưa bà.
- Thì tôi cũng nói hắn!
Bà ngước đôi mắt xanh trong nhìn Neele, nói tiếp:
- Không ai biết chồng tôi chết ra sao, chôn ở đâu. Chỉ biết qua những gì
Rex Fortescue nói lại mà Rex Fortescue là một tên nói dối.
- Bà cho là Rex chịu trách nhiệm về cái chết của chồng bà?
Bà Mackengie không trả lời. Neele nín thở dài, lại hỏi:
- Một hoặc hai tháng trước khi Rex Fortescue mất, có người đã đặt lên bàn
ông ta bốn con sáo chết.
- Hay! Hay đấy!
- Ai bỏ những con sáo đó lên bàn? Bà có ý kiến gì không ?
- Ý kiến? Vớ vẩn! Quan trọng, là hành động. Tôi đã nuôi dạy chúng theo
tinh thần ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.