MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 117

Agatha Christie

Một Nắm Lúa Mạch

Dịch giả: Dương Linh

Chương XXII

Chiều xuống. Cô Marple, tay cầm đồ đan, lại gần cửa sổ phòng khách. Cô
nhìn thấy Pat đi bên ngoài thềm. Cô mở cửa sổ, gọi :
- Cô vào đi! Trời lạnh đấy!
Pat nghe lời, đi vào. Cô bật đèn, ngồi xuống bên cạnh bà cô già.
- Cô đan gì thế?
- Áo trẻ con ấy mà. Tặng các bà mẹ trẻ, không thừa.
Pat duỗi chân, đưa đôi giầy hơ lên lửa lò sưởi nói :
- Ở đây ấm cúng quá! Đúng là nước Anh. Là tôi nói nước Anh thật sự...
- Thì nước Anh nó là như thế - Cô Marple đáp - Và không phải đâu cũng có
một ngôi nhà như Yewtree Lodge!
- Thế ư? Tiêu vào đây khối tiền, song trong cái nhà này hình như không ai
được hạnh phúc.
Cô Marple gật đầu, tỏ vẻ đồng tình. Pat nói tiếp:
- Bà Adèle có hạnh phúc không? Tôi chưa biết bà, nên không rõ. Nhưng tôi
biết chị Jennifer chỉ muốn đi khỏi đây, và Elaine cũng vậy, cô ấy đang say
một chàng trai mà cô biết thừa là không yêu cô, không bao giờ yêu. Xin nói
thêm, cả tôi tôi cũng muốn đi.
Miệng cười tươi, cô nói thêm:
- À mà, cô có biết anh Lancelot khuyên tôi không nên rời cô nửa bước. Anh
ấy có vẻ cho là nếu bám lấy cô, thì không tai họa nào xảy ra với tôi.
- Sao chồng cô lại bảo thế...
- Vì anh ấy sợ một cái gì, nhưng không chịu nói ra. Mà anh ấy nói đúng
thôi. Trong nhà này, có một tên điên đi lại tự do, mà đã điên điên khùng
khùng thì ai biết nó sẽ làm gì!
Cô Marple nhìn Pat, lẩm bẩm:
- Tội nghiệp cháu tôi!
Pat ngửng đầu:
- Nhưng tôi không sợ. Tôi đã trải qua khối chuyện rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.