MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 136

khá lạ lùng.
- Thật ạ?
- Trước hết, là nắm hạt lúa mạch trong túi áo ông Fortescue.
- Vâng. Quả điều đó lạ thật, tôi không giải thích nổi.
- Thế rồi, có những con sáo, bốn con đặt trên bàn ông Fortescue, rồi lại
những con kẹp trong thỏi patê. Cô biết chứ?
- Có. Hồi đó tôi đã làm ở đây. Những trò đùa lố bịch, vô bổ ấy...
- Vô bổ, không hẳn đâu. Cô biết gì về khu mỏ Chim sáo?
- Lần đầu tiên tôi nghe nói đến nó.
- Cô nói tên cô là Mary Dove. Có phải là tên thật không?
Mary Dove nhướn đôi lông mày, và Neele có cảm giác mặt cô sầm xuống.
- Ông hỏi lạ! Chả lẽ ông cho tôi không phải là Mary Dove?
- Đúng vậy! Tôi nghĩ rằng tên cô là Ruby MacKengie.
Cô nhìn ông một lát, không nói gì. Vẻ mặt không thể hiện ngạc nhiên hay
bất bình. Cuối cùng cô hỏi, giọng bình thường:
- Ông muốn tôi nói gì bây giờ?
- Cô hãy trả lời! Có phải tên cô là Ruby Mackengie?
- Tôi đã nói tên tôi là Mary Dove.
- Cô chứng minh được không?
- Ông muốn xem giấy khai sinh của tôi ?
- Điều ấy không quan trọng. Cô có thể lấy giấy khai sinh của một người tên
Mary Dove, là bạn cô... hoặc một người đã chết!
- Nói thế thì vô cùng...
Neele lại nói:
- Tôi đưa cô đến nhà an dưỡng Pinewood, người ta sẽ nhận ra cô.
- Nhà an dưỡng Pinewood là cái gì?
- Tưởng cô biết chứ.
- Tôi không biết!
- Và cô chối, nhất định không nhận là Ruby MacKengie?
- Tôi không chối gì hết, thưa ông thanh tra. Tôi tưởng ông thừa hiểu chính
ông phải chứng minh rằng tôi là Ruby MacKengie, một cái tên tôi chưa
nghe thấy bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.