MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 56

- Tất nhiên...! Em chẳng nói với anh là em sẽ đốt…
- Thế thì được. Không gọi điện, không viết thư! Lúc nào thuận tiện, tôi sẽ
liên lạc.
Vivian Dubois đặt máy xuống. Ông ta máy móc đưa tay xoa má, như mỗi
khi gặp điều gì không vừa lòng. Tại sao cô ấy trả lời có vẻ ấp úng? Vậy
chưa đốt thư sao?
Ông cố nhớ trong thư nói những gì. Thực ra, toàn chuyện tào lao, nhạt
thếch. Nhưng dưới con mắt soi mói của cảnh sát, biết đâu một câu vô tình
nhất lại chẳng bị lấy làm chứng cứ. Điều ấy khiến ông lo lắng. Nếu chưa
đốt, ông hy vọng giờ đây cô bạn gái có đủ sáng suốt để tiêu hủy những bức
thư vớ vẩn ấy. Nhưng nhỡ chúng đã rơi vào tay những người điều tra?
Adèle nói là nàng cất thư trong ngăn kéo chiếc tủ kiểu Louis XV trong
phòng ở tầng hai. Song ngăn kéo thì bí mật gì với cảnh sát! Điều làm ông
yên tâm phần nào, là cảnh sát còn bận tìm xem thuốc độc từ đâu tới chưa
kịp lục soát tất cả. Vậy phải tranh thủ cơ hội này.
Vivian Dubois dự kiến một kế hoạch hành động. Giờ dùng trà, mọi người
sẽ tập trung ở phòng sách hoặc phòng ăn. Gia nhân đang bận phục vụ. Vậy
lợi dụng lúc chiều tà, đột nhập vào vườn, ở đó có một cửa ngách dẫn lên
gác thượng chỉ đóng vào ban đêm, từ đó vào nhà rồi trèo lên gác hai...
Nếu Fortescue chết bệnh, Vivian thẳng dại gì tính đến chuyện này. Song lão
ta bị đầu độc, thì khác! Dubois tặc lưỡi:
- Cẩn tắc vô áy náy, ta không muốn sau này lại rắc rối!

2
Mary Dove thong thả xuống cầu thang. Đi ngang cửa sổ, cô dừng lại. Chính
từ chỗ này hôm qua cô nhìn thấy thanh tra Neele từ ngoài đi vào. Trong
buổi chiều nhập nhoạng, cô trông thấy một bóng người thấp thoáng sau
hàng rào. Cô nghĩ bụng: chắc là Lancelot Fortescue, và tiếp tục đi xuống.
Tới phòng ngoài, cô gặp Gladys. Nhìn thấy Dove, Gladys giật mình. Dove
hỏi:
- Tôi vừa nghe có chuông điện thoại. Ai vậy?
- Họ gọi nhầm số - Gladys đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.