MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 59

- Ông không có hành lý?
- Không. Tôi đến bằng tắc xi, và chỉ có cái cặp này...
- Bà nhà không đi cùng ông?
- Không, lần này tôi muốn đến một mình đã.
Mary gật đầu:
- Mời ông theo tôi. Mọi người vừa bắt đầu uống trà trong phòng sách.
Cô đưa Lancelot đến cửa phòng, nhưng không theo vào. Đi ra, cô nhủ thầm
cậu Lancelot này trông cũng dễ mến, không giống những người khác trong
gia đình. Cô nghĩ bụng: chắc khối cô mê.
- Anh Lancelot!
Elaine chạy lao tới ông anh, bá cổ nhiệt tình đến mức chính anh cũng phải
lạ. Anh khẽ gỡ tay em:
- Đúng là anh đây!
Jennifer Fortescue ngắm anh với vẻ tò mò không che giấu, và nói:
- Tôi e anh Percival sẽ về muộn. Phải lo bao nhiêu việc! Vì tất nhiên, tất cả
đều đổ lên vai anh ấy! Những ngày này, vất vả không thể tưởng!
- Chị đừng nghĩ như thế! - Lancelot đáp, rất nghiêm túc.
Anh nhìn về phía người đàn bà nằm trên đi văng. Bà vừa ăn bánh, vừa nhìn
chòng chọc người mới tới. Jennifer nói:
- Chú chưa biết dì Adèle, phải không?
- Ồ, có!
Anh cầm bàn tay do bà đưa ra. Trong lúc anh nhìn bà, bà khép mi mắt, đặt
miếng bánh đang cầm tay trái xuống bàn, chìa tay mời anh ngồi xuống
cạnh:
- Rất vui được biết anh. Thêm một người đàn ông nữa trong nhà, đang rất
cần!
- Có việc gì, tôi xin sẵn sàng góp sức.
- Biết không, mà có lẽ anh chưa biết, cảnh sát đã vào nhà. Họ cho rằng...
Lancelot ơi, kinh khủng lắm!
- Tôi đã biết. Cảnh sát đã gặp tôi ở sân bay.
- Thật sao?
- Thật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.