MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 78

- Ta không cho phép họ đi lúc này.
- Vâng. Song tôi đã nói với họ rằng ông Percival Fortescue sẽ... trả lương
hậu nếu họ ở lại.
- Bà Ellen có định đi không?
- Không. Bà không hề nghĩ đến chuyện xin đi.
- Bà ấy bạo đấy.
- Và không khí ảm đạm đang bao trùm đối với bà cũng là hay. Không phải
mình bà Ellen. Bà Jennifer cũng giống như thế.
- Chả lẽ họ lại... thích thấy có người chết?
- Không, nói vậy thì quá... Nhưng họ không vì thế mà hoang mang!
- Còn cô, cô có... dao động không?
Cô nhún vai:
- Tôi đã trải qua nhiều điều hơn thế!
Neele không nói thêm, trở lại vấn đề giờ giấc:
- Lần cuối cùng cô trông thấy Gladys Wartin, là ở phòng ngoài, trước bữa
trà, và lúc đó là năm giờ kém hai mươi.
- Vâng. Tôi bảo cô ta phục vụ trà trong phòng sách.
- Lúc đó, cô từ đâu đi tới?
- Từ gác hai xuống! Trước đó vài phút, hình như tôi nghe có tiếng chuông
điện thoại.
- Và Gladys ra cầm máy?
- Phải. Nhưng chỉ là người nào đó gọi nhầm.
- Và đó là lần cuối cùng cô nhìn thấy Gladys ?
- Vâng, khoảng mười phút sau, nó bưng trà vào phòng sách.
- Sau đó là cô Elaine đến?
- Ba hoặc bốn phút sau. Tôi liền lên gác, để báo bà Jennifer xuống uống trà.
- Cô thường hay phải báo như thế?
- Không. Thường lệ, ai xuống lúc nào thì xuống, tùy ý. Nhưng tại bà
Fortescue hỏi những người khác đâu... Tôi tưởng nghe thấy tiếng bà
Jennifer, nhưng hóa ra không phải...
- Yên đã! - Neele nói - Cô bảo tưởng nghe thấy bà Jennifer đi trên gác?
- Vâng, ngay trên đầu cầu thang. Nhưng không thấy ai xuống nên tôi đi lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.